Monday, July 27, 2009

Trở về

"Cuộc đời là những chuyến đi", đó là điều mà mọi người thường nói. Nhưng mama nghĩ: người ta chỉ nhận ra hạnh phúc thực sự của cuộc sống vào những thởi điểm trở về nhà. Và cả gia đình mình đang chuẩn bị trở về nhà với ý nghĩa ấy.

Chuyến đi của mama với dự định ban đầu chỉ là 2 năm, thế mà cuối cùng dài ra thành 6 năm. 6 năm cũng đủ để cho a single girl biến thành a wife, rồi thành a mother của 2 nhóc. 6 năm đủ để cho cả gia đình mình gắn bó với Kyoto, yêu mến nơi này với con sông Kamo hiền hoà, và 4 mùa cảnh sắc chẳng đâu đẹp bằng. Xa Kyoto sẽ thấy buồn lắm, nhớ lắm. Nhưng cho dù ở đây, gia đình mình có nhiều bạn bè tốt, các con được đến nhà trẻ với môi trường giáo dục đáng tin cậy, môi trường sống và chất lượng dich vụ không có gì phải phàn nàn, và rất rất nhiều những điều tốt đẹp khác, thì nơi đây vẫn không phải là nơi gia đình mình thuộc về nó.

Gia đình mình sẽ trở về nơi có ông bà nội ngoại đang chờ đón từng ngày, nơi có các bác các cô các chú, các anh chị em họ hàng thân thích đông đến mức mà các con chưa thể nhớ hết ngay được. Nơi ấy có thể không bằng nước Nhật về điều kiện sống, về chất lượng giáo dục. nhưng ở nơi ấy có tình yêu thương của mọi người. Nơi ấy là Quê hương

Cảm xúc trước lúc trở về nhà thật lẫn lộn. Phải chia tay với những gì đã gắn bó với mình suốt một thời gian dài không phải là điều dễ dàng. Những con đường hàng ngày vẫn đưa đón con đi học leng keng tiếng tàu điện, những khuôn mặt của các thầy cô và các bạn của con, những lễ hội mùa hè hay những lễ hội thể thao, những ngày đông tuyết lạnh cóng hay những ngày hè oi bức, cả những ngày mưa làm cả nhà mình đi xe đạp đến là vất vả. Tất cả rồi sẽ trở thành những ký ức xa xăm. Và một ngày nào đó khi các con lớn lên, bố mẹ sẽ kể lại cho nghe nhé.

Cuộc đời có bao lâu mà cứ đi xa mãi. Cuộc đời có bao lâu mà cứ dong ruổi mãi trên những chuyến đi. Hãy trở về nhà thôi.

Thursday, July 23, 2009

Lễ hội mùa hè

Lễ hội mùa hè năm nay cũng giống như mọi năm, được tổ chức vào dịp tháng 7 cho cả 2 nhà trẻ Yosei nyuji và nhà trẻ yosei. Trời nóng nực, lại thêm những trận mưa làm cho không khí càng oi bức. Hôm đấy papa bận nên chỉ có mama đưa 2 anh em đi. Lễ hội bắt đầu lúc 6h chiều. Mama đến đón 2 anh em lúc 5h, vội vàng về nhà ăn cơm để quay lại nhà trẻ cho kịp giờ. Trên đường về mama đã dặn trước anh Kiên là hôm nay phải ăn cơm nhanh nhé, để còn đi lễ hội. Thế là 2 anh em ăn ngoan lắm, vèo một cái mỗi người hết một bát cơm, rồi mama cũng ăn qua loa để đi.

Thế mà đến nơi cũng đã quá 6h, hình như cả 3 mẹ con không được xem màn khai mạc. Thôi đành dẫn 2 anh em đi chơi các trò. Đầu tiên là trò làm quạt giấy uchiwa. Mỗi anh em được phát 1 cái uchiwa rồi có thể dán hay vẽ lên đó để trang trí. Khanh thì chỉ thích cầm bút màu vẽ ngệch ngoạc thôi. Hôm nay được mama mặc cho bộ jimbei nhìn rất hợp cảnh nhé. Ai nhìn cũng khen kawaii~. Anh Kiên thì mải mê dán hết hình nọ đến hình kia lên quạt. Mama vừa phải bế em Khanh, vừa phải khoác cái túi đựng camera và máy quay phim nặng trịch. Mama cũng muốn quay phim lắm, nhưng không thể làm được trong không gian chật và nóng, rồi lại còn phải để mắt 2 anh em nữa. Cuối cùng chỉ chụp vội vàng mấy cái ảnh để làm kỷ niệm.


Sau đấy anh Kiên còn được chơi trò ném bóng, câu cá, câu bóng, nhưng mama không chụp thêm được cái ảnh nào. Đến 7h mama với em Khanh lại còn phải ngồi làm uketsuke đóng hanko cho các anh chị và các bạn vào chơi nữa. Em Khanh cứ giữ khư khư cái con dấu, đóng lung tung lên cái quạt mà anh Kiên nhờ cầm hộ. Đến lúc về đến nhà anh Kiên cứ phàn nàn là tại sao cái quạt lại nhem nhuốc như thế.
Hôm nay mama còn gặp cô Azuma trước đây phụ trách lớp của Kiên nữa. Năm nay cô xin nghỉ nên không còn đi làm nữa. Gặp lại cô chỉ muốn chụp ảnh và hỏi chuyện cô mà anh Kiên chẳng nhận ra cô gì cả, cứ kéo tay mama đòi đi. Mama chỉ kịp bảo cô là cả nhà mình sắp về Việt nam, và muốn xin địa chỉ của cô. Cô bảo sẽ đưa địa chỉ cho cô Ishii sau. Thế có chán không cơ chứ.

Đến gần 8h thì anh Kiên cứ đòi đi về. Trời thì mưa lất phất. Đứng ngoài sân còn bị bao nhiêu muỗi đốt nữa chứ. Sắp đến màn bắn pháo hoa rồi mà lại không được xem, mama đành cho 2 anh em về nhà sớm để nghỉ ngơi. Mama cũng thấy mệt vì cả ngày làm đủ thứ, 2 anh em cũng mệt muốn về đi ngủ sớm. Lễ hội mùa hè năm nay là lễ hội cuối cùng của 2 anh em đấy. Sau này về Việt nam, ngồi ôn lại những kỷ niệm thì sẽ lại thấy nhớ những lễ hội như thế này lắm đây.

Friday, July 10, 2009

Các tác phẩm mới

Dạo này Chép rất hứng thú với trò xếp hình bằng block. Cứ xếp xong hình nào là phải bắt mama chụp ảnh bằng được rồi mới phá đi. Mama cũng thích chụp lại các tác phẩm của Chép, rồi dần dần sẽ có được 1 bộ sưu tập kha khá cho mà xem. Với lại tác giả chẳng mấy khi xếp lại tác phẩm lần thứ 2 cả đâu.
Dưới đây là một số các tác phẩm được thực hiện trong tuần trước.

Cả nhà nắm tay nhau (new version)

Cả nhà nắm tay nhau (old version)

Con bò
(đấy là tên do Kiên đặt, còn mama lại nhìn thấy giống con bọ cánh cam hơn nhỉ)

Con cá

Con bọ dừa !?
(nhìn ngang)

Con bọ dừa
(nhìn từ đằng sau)