Sunday, November 18, 2007

Chép cãi Papa

Dạo này Chép khó bảo lắm. Có lúc bảo mãi không được, mẹ bực mình phát cho mấy cái vào mông, thế là nhệch mồm ra khóc. Ai lại mẹ nấu cơm thì cứ loanh quanh ở chân, rồi hý hoáy tắt bật cái công tắc của bếp điện làm mẹ không sao nấu được. Rồi ngồi ăn cơm thì không chịu ngồi yên trong ghế, cứ thỉnh thoảng lại đứng lên, ngoáy bên nọ ngoáy bên kia. Cái ghế thì cao, không giữ thì chỉ sợ ngã, mà bảo ngồi xuống ăn thì nhất định không ngồi.
Đến mức mà papa phải chuẩn bị sẵn 1 cái roi dài (là cái mũi tên papa lấy được trong hội thi bắn cung ở Kyoto), để lúc nào Chép nghịch quá thì đem cái roi ra doạ. Ban đầu thì cũng có tác dụng ra phết, Chép có vẻ sợ cái roi, mặc dù chưa bị ăn quật cái nào. Nhưng đến hôm qua thì khác. Chép lại không chịu ngồi trong ghế để ăn, sau khi mẹ nhắc nhở mãi không được thì papa đem cái roi ra. Nhưng Chép không nghe, còn quát lên "Kiên-kun no" (tức là cái roi đấy của Kiên), Papa bảo "không phải, tất cả là papa no", Chép lại cãi "kiên-kun no", rồi Chép chạy đi lấy cái mũi tên thứ 2 rồi đem đến đánh papa, thế có hư không chứ. Tức là thấy papa đánh thì nó cũng đánh lại. Lúc đấy papa tức quá bảo Chép là "thằng Kiên chó", Chép nói lại luôn "papa chó". Được 1 lúc thì papa không nhịn được cười, cười hề hề. Thế thì làm sao mà bảo được ông con cơ chứ.
Nói chung đến giai đoạn phát mệt vì bảo ban ông con đây. Cũng có 1 cách là lúc nào Chép mè nheo quá, hay nghịch cái gì không được phép, thì có thể gây chú ý bằng cách bảo Chép chơi 1 cái gì đó. Nhưng không phải lúc nào cách này cũng có tác dụng, nên lúc nào mẹ đang mệt và dễ cáu là Chép bị ăn mắng ngay. Chép khóc mẹ cũng kệ. Khóc 1 tí rồi thấy cái gì chơi hay hay là lại quên ngay.

No comments: