Saturday, January 25, 2014

Chuyện anh Kiên- số 3

Kết thúc học kỳ I năm lớp 3, Kiên được học sinh giỏi. Thành tích này của con làm bố mẹ (nhất là mẹ) phải ngạc nhiên, sau khi con đã vượt qua năm lớp 1 và lớp 2 với “thành tích” học sinh khá hay trung bình của lớp. Năm lớp 3 đánh dấu một bước tiến bộ của con, cho dù những điều học hành ở trường công lập này không mấy làm mẹ thấy ưa cho lắm. Nhưng dù sao điểm số vẫn là điểm số. Bố mẹ ngay lập tức chúc mừng con, và có phần thưởng cho con ngay. Mẹ hứa là sẽ cho đi du lịch bằng máy bay 1 chuyến vào tháng 4 này.

Nhưng vui chưa được mấy ngày thì con phải hứng 1 đống điểm 0 rơi vào đầu, còn bố mẹ thì hứng một đống tin nhắn của cô giáo phàn nàn về việc con không làm bài tập về nhà. Bố mẹ lại ngạc nhiên, người ngạc nhiên nhất vẫn là mẹ.

Hóa ra suốt bao nhiêu tháng nay con không hề làm bài tập toán và tiếng Việt trong sách, mà hiển nhiên là hôm nào cô cũng giiao về nhà. Không chỉ có thể, mấy ngày sau, mẹ còn tìm thấy trên tầng cao nhất của giá sách một đống Phiếu bài tập cô in riêng để làm. Con cũng nhét lên đó, chưa hề làm 1 bài nào. Mẹ bắt đầu không thể kiên nhẫn và bình tĩnh được nữa.

Ngay lập tức một loạt hình phạt được ban ra ngay. Lẽ ra theo kế hoạch là ngày hôm sau con được bố mẹ đưa lên nhà anh Trí ở Mê Linh chơi, nhưng con sẽ bị phạt phải ở nhà, không đi chơi đâu cả. Không được gặp anh Trí, có lẽ đấy là hình phạt nặng nề nhất đối với con. Tiếp tục, mẹ phạt không được xem tivi 1 tuần.

Sau khi bị phát hiện ra bài tập toán trong sách chưa làm, bài tập trong Phiếu cũng chưa làm, thì lại đến 4 điểm 0 của bài tập tiếng Việt. Đến giờ này thì con đã giống Nobita ở rất nhiều thứ, ngay cả có điểm 0 trong vở.

Con có riêng 1 quyển vở ghi các lỗi đã mắc phải. Đã 3 lần con phải ghi cùng một lỗi “không làm bài tập về nhà”.

Bố mẹ chưa kịp vui vì thành tích của con thì đã phải nhăn nhó, cáu gắt vì sai phạm của con.
Sau chuyện này, mẹ nghĩ cần phải sắt sao với con hơn.

Có một điều làm mẹ phải suy nghĩ: con lười làm bài tập thế mà vẫn đạt học sinh giỏi. Bố mẹ nên vui hay nên buồn về chuyện này nhỉ?

No comments: