Thursday, December 11, 2014

Nhân dân và Chủ tịch quốc hội


Ở nhà mình thì thường là mẹ là người hay nhắc nhở (hay ra lệnh) cho mấy bố con phải làm cái này hay cái kia, nên chắc Kiên và Khanh thấy mẹ như 'bà tướng" ấy.
Hôm nay, trong lúc đang ăn cơm tối, Khanh đứng lên đi ra phía bếp, tưởng là con gái định rót nước uống như mọi khi, nhưng đi được nửa đường, thì Khanh nhớ ra là mình muốn đi tè chứ không phải uống nước. Khanh lẩm bẩm một mình: à, mình muốn đi tè. Nên quay lại phía toilet. Mama ngay lúc đó nhắc Khanh phải nhớ tắt điện toilet, vì Khanh lần nào cũng quên.
Kiên thấy chưa gì mama đã nhắc nhở thì buôn ngay 1 câu: Ở nhà này mẹ cứ như là Chủ tịch quốc hội ấy.
Mẹ thấy thế hỏi lại: Thế còn Kiên, bố và em Khanh thì là gì?
Kiên nói ngay: nhân dân
Bố nghe thấy thế chen vào: còn lâu bố mới là nhân dân, bố là Thủ tướng.
Kiên: thế thì con cũng làm Tổng thống.
Bố: việt nam làm gì có tổng thống.
Mẹ chen vào: Kiên ạ, nếu Thủ tướng mà không làm tốt thì nhân dân có quyền phế truất đấy.
Sau đó thì cả nhà bàn luận xem nếu nhà mình là 1 quốc gia thì nên chọn nước nào, việt nam, mỹ hay nhật? Một hồi thì Kiên bảo muốn làm vua của nước Nhật. Ối trời, thế này thì đi hơi xa quá rồi đấy.

Kiên thì lúc nào cũng đòi dính lấy nước Nhật. Nó còn coi nước Nhật là quê hương của nó, vì đấy là nơi nó đã sinh ra.

Nhưng mẹ đã giải thích là: lẽ ra nơi mình sinh ra thì cũng có thể coi là quê hương. Nhưng trường hợp của con lại khác, vì con sinh ra ở Nhật, nhưng con lại không lớn lên ở đó (thực ra là chỉ có 3.5 năm), nên nơi nào con sống nhiều nhất thì đó sẽ là quê hương của con.
Kiên nghe thế có vẻ đồng ý lắm.

Câu chuyện của bữa tối quả là mang màu sắc chính trị :)

No comments: