Thursday, February 22, 2007

Shimako Sensei

Ngay từ lúc mới gửi Chép đi nhà trẻ, mẹ đã có ấn tượng đối với cô Shimako. Một cô giáo đã đứng tuổi, mái tóc bạc trắng, khuôn mặt rất đẹp và phúc hậu. Dáng vẻ nhanh nhẹn và trẻ trung của cô làm cho người khác khó đoán tuổi. Mãi sau này mẹ mới biết là cô đã 67 tuổi và đã có 30 năm trong nghề nuôi dậy trẻ. Ở vào độ tuổi đấy của cô mà còn làm việc một cách khéo léo như vậy không phải là điều thường thấy.
Để cho Chép cảm thấy yêu mến nhà trẻ, coi nhà trẻ như nhà mình, phần lớn là nhờ cô Shimako. Ban đầu cô tập cho Chép bú bình, mặc dù không dễ dàng gì. Cô phải thay các loại núm vú khác nhau, hoặc là dùng kiểu núm có đầu bằng thìa để cho Chép uống. Rồi cô tập cho Chép ăn dặm. Chép không chịu ngủ thì cô phải địu Chép để ru Chép ngủ. Biết Chép thích nghe hát ru, cô cũng hát các bài hát tiếng Nhật để ru Chép. Đến khi biết Chép thích nhạc Bob Dylan, cô còn cất công nhờ chồng cô copy cho 1 đĩa nhạc để đem đến lớp bật cho Chép nghe. Mọi sự cố gắng của cô và của bố mẹ rồi cũng có kết quả. Chép dần dần quen với nhà trẻ và nhất là Chép rất yêu mến cô Shimako. Đến bây giờ Chép cứ nhìn thấy cô Shimako là đòi bế, Chép khóc vì hờn dỗi khi thấy cô bế các bạn khác. Có lúc không thể để Chép đấy mà đi, cô phải địu Chép đằng sau lưng để Chép có thể ở bên cạnh cô khi cô làm việc khác.
Hôm nay mẹ có 40 phút ngồi nói chuyện với cô Shimako về Chép. Đây là những buổi gặp mặt thường xuyên giữa cô giáo và cha mẹ để thảo luận, trao đổi về các vấn đề của con cái. Mẹ và cô đã nói nhiều chuyện: từ việc làm thế nào để phòng tránh việc lây nhiệm các loại bệnh ở nhà trẻ, chuyện viêm tai giữa quá lâu của Chép, việc ăn uống, chuyện tập đi, cho đến việc Chép chuẩn bị lên lớp vào tháng 4 này. Cô nói rằng Chép rất hay quan sát các bạn hay mọi người để bắt chước. Có lần cô buộc lại tóc, và kẹp đằng sau bằng 2 cái kẹp, thì Chép bò đến và cầm lấy 1 cái, không chịu đưa cho cô, mà vòng ra đằng sau cô để muốn kẹp lên đầu cho cô. Cô cũng chỉ cho mẹ biết về quá trình phát triển của trẻ, làm sao để luyện cho Chép tự cầm thìa ăn, hay việc Chép chưa biết đi cũng không có gì đáng lo ngại. Cô còn bảo nếu thứ 7 nào mà bố mẹ muốn date thì cứ gửi Chép đi nhà trẻ, vì bố mẹ đã trông Chép suốt cả tuần và không có thời gian cho bản thân rồi.
Đến tháng 4 này có thể Chép không được học cô nữa, hoặc lúc đó cô sẽ phải chuyển đi nhà trẻ khác, và cô cũng chỉ còn 3 năm nữa là phải về hưu. Nếu cô còn làm việc ở nhà trẻ này, thì cô vẫn có thể quan sát Chep-kun từ xa, vì cô bảo cô đã coi Chép như まご của cô rồi. Không biết sau này khi lớn lên Chép còn nhớ về cô Shimako không nhỉ. Nếu Chép không nhớ mẹ sẽ kể cho Chép nghe nhé.

1 comment:

Anonymous said...

Me no viet ve Chep luc nao cung cam dong. Sensei tuyet nhi. Anh Minh cung co mot sensei tuong tu.Giao duc o Nhat that dang mo uoc.