Wednesday, February 7, 2007

Thơ thẩn (1)

Đừng nghĩ gì nếu em khen ai đó
Đẹp trai, tài giỏi dáng hào hoa
Có gì đâu cái đẹp để ngắm nhìn
Nhìn một tí là em quên ngay đấy.

Đừng buồn nhé nếu em cười nói
Với vài bạn trai quen biết sơ sơ
Họ cũng giống như bao người khác
Làm quen, tán chuyện, vớ vẩn thôi.



Đừng giận nhé nếu ai đó trêu em
Và nói đôi điều anh nghi hoặc
Họ ghen tị với anh vì em đấy
Và ngưỡng mộ tình yêu của chúng mình

Nếu ngày nào đó em có gì thay đổi
Anh có buồn, giận, hay khổ đau?
Nhưng cái "nếu" đó không bao giờ có
Bởi em yêu anh hơn cả chính mình.

******************

Đôi bờ sông có đôi
Đôi đũa ăn có đôi

Đôi giầy có phải trái
Chiếc nồi cũng có vung

Em có anh-một nửa
Vậy mà cách xa nhau...

Thiếu một nửa của mình
Em không là em nữa.

******************

Em bắt anh phải tập yêu em
Vì ngày đầu anh vô tư quá
Không để ý đến ánh mắt em nhìn
Lại còn gán em với ai đó nữa

Em bắt anh phải tập yêu em
Phải dịu dàng quan tâm chăm sóc
Muốn ngồi cạnh lúc ở trên xe
Khi tiễn về muốn đường xa mãi

Em bắt anh phải yêu em mãi
Biết chở che gánh vác gia đình
Biết an ủi vỗ về, âu yếm
Biết sống cùng em đi trọn cuộc đời

Em bắt anh tự nguyện yêu em
Như mặt trời mọc lên mỗi sớm
Như mặt trăng ngự trị bóng đêm
Như trái đất tồn tại cùng vũ trụ
Với tình yêu đẹp mãi của chúng mình.

Kyoto 2005

1 comment:

Anonymous said...

Mấy bài thơ này là mẹ nó làm đấy ah. Nhiều tài nhỉ