Đang đi đường, Kiên bảo mẹ: Mẹ ơi, con cảm thấy hơi thất vọng về Việt nam.
Mẹ: sao con lại nói thế? Tại sao con lại thất vọng về vn? (mẹ
vừa hỏi vừa thầm nghĩ không hiểu nó mượn cái từ thất vọng này từ ai)
Kiên: Vì việt nam chỉ toàn đem việc từ nước khác về làm, không
chịu tự nghĩ ra.
Mẹ (nghĩ thầm cái thằng oắt con này phát biểu ác phết, chắc
là bị tiêm nhiễm từ câu chuyện của bố mẹ đây), rồi giải thích thêm: à, con nói
thế cũng đúng, vì việt nam thường hay nhận những công việc đơn giản, chẳng hạn
Nhật thì thiết kế xe, còn việt nam chỉ lắp ráp thôi, việc lắp ráp thì đơn giản,
dễ làm, nhưng lương cũng thấp.
Kiên: sau này con muốn sang Nhật để học, vì ở Nhật có thể học
được những cái cao hơn, còn ở Việt nam thì chỉ học được những cái thấp thôi.
Mẹ : đúng rồi, nước Nhật phát triển hơn nên con có thể học được những điều gần
với trình độ của thế giới.
Thế là Kiên đã nuôi giấc mơ được sang Nhật học, không những
thế nó còn muốn lấy vợ Nhật nữa, vì cực kỳ thích món ăn Nhật, hehe. Còn mẹ nó
thì sẽ nuôi giấc mơ sau này được nói chuyện với con dâu bằng tiếng Nhật, thế mới
buồn cười, không khéo lại bị con dâu sửa lỗi ấy chứ J
Một lần khác, cũng đang đi trên đường, Kiên vừa quan sát đường
xá vừa nói chuyện với mẹ:
Kiên: Mẹ ơi, sau này con sẽ cố gắng để phát triển Việt nam,
vừa nói vừa chỉ tay ra ngoài đường, những chỗ này này, ý nói là đường xá, chắc
thế.
Vừa hay đi qua 1 cái ổ gà to có gắn một cành cây để cảnh báo
rất hay thấy trên đường của Việt nam, Bố chỉ tay ngay bảo: À, tức là Kiên sẽ phát
triển cái hố này cho nó to ra chứ gì.
Kiên nghe thấy thế biết ngay bị bố trêu nên tức lắm.
Mẹ giải thích cho Kiên: ví dụ như xây dựng đường xá là công
việc của ngành xây dựng, các loại dây cáp điện thoại loằng ngoằng kia là công
việc của ngành bưu điện, còn sắp xếp thành phố cho hợp lý là công việc của quy
hoạch, có rất nhiều ngành nghề khác nhau, nên mình không thể làm hết đươc mọi
việc, mà cần phải lựa chọn. Kiên muốn chọn ngành nào?
Kiên bảo: con muốn chọn nghề làm hết mọi việc đó.
Bố: à, thế thì con làm Thủ tướng con ạ. Thủ tướng sẽ chỉ đạo
cho các ngành đấy phải làm gì.
Giấc mơ này thì quả là không hề nhỏ tí nào. Dù sao thì con cũng biết nghĩ cho đất nước
VN thế là tốt rùi J
Lại cũng một lần khi đang đi trên đường, Kiên bảo VN chưa phát
triển bằng Nhật mẹ a, vì các bến xe bus xa nhau quá, không tiện đi lại. Con
trai cũng quan sát và nhận xét được đấy. Ở Nhật thì các bến bus nhiều, cứ ra đường
là gặp ngay bus. Mẹ bảo Kiên, ước gì sau này mẹ con mình có thể đi chơi ở vn bằng
bus như ở Nhật thì tốt biết mấy.
Rồi còn nhiều so sánh khác nữa của con về vn và Nhật bản. Một
chuyến đi chơi ở Nhật cũng có ý nghĩa đấy chứ. Hy vọng giấc mơ làm cho VN ngày
càng phát triển sẽ theo con mãi.
Mẹ cũng đang mơ đây…
No comments:
Post a Comment