Sunday, September 28, 2014

Không để gió cuốn đi...

Ngồi đọc lại những post cũ của blog mới thấy là ngày xưa mẹ viết cho con được nhiều, đọc lại những điều hết sức nhỏ nhặt ấy mới thấy sao mà chúng đáng quý đến thế. Nếu không viết lại những điều đó thì làm sao bây giờ mẹ có thể nhớ được, và rồi mẹ sẽ để cho những kỷ niệm ấy trôi đi mất theo thời gian, kiểu như không hề để lại chút dấu vết nào trong đầu mẹ ấy. Nghĩ thế mẹ lại thấy thật tiếc vì từ hồi về vn mẹ chẳng ghi chép được gì nhiều cho các con, và cho cả chính mẹ nữa. Cái này thì có nhiều lý do lắm, nhưng chắc chắn là do mẹ đã mất đi ít nhiều cảm hứng ngồi gõ trên bàn phím. Mặc dù vẫn muốn lắm, nhiều lúc tự nhủ rằng tối nay nhất định phải gõ lại cái này cái này, nhưng rồi đến tối lại thấy mệt nhoài, và không đủ cảm hứng để giở máy tính ra.

Nhưng giờ mẹ cũng phải quyết tâm để viết. Viết để sau này mẹ đọc lại, các con đọc lại, để hình dung lại ngày xưa là như thế, mình đã có những khoảnh khắc như thế. Nó đã được viết ra, có nghĩa là nó sẽ được đọc lại và sẽ không biến mất đi đâu cả.

Chuyện của ngày hôm nay cũng chẳng có gì đặc biệt, nhưng có khi sau này đọc lại chắc mẹ sẽ lại mỉm cười cho mà xem. Hôm nay anh Kiên tập làm thầy giáo để dạy Khanh mà bố mẹ ở phòng bên cũng không nhịn được cười. Anh đứng viết lên bảng, giảng giải cho em nét khuyết trên, khuyết dưới, rồi yêu cầu em Khanh nói lại y như thật. Thỉnh thoảng lại thấy anh Kiên nói: mời em đứng lên, rồi thế này thế kia. Được một lúc thì em Khanh chắc chán học quá, nên anh Kiên chạy sang chỗ bố mẹ phàn nàn. Mẹ bảo hay con cho em nghỉ một lúc đi, nhưng Kiên bảo Khanh đã được nghỉ rồi. Mẹ lại gợi ý, hay con cho em học cái khác đi cho đỡ chán, học toán chẳng hạn. Kiên thấy được bèn chạy sang bảo em: Thầy đã trao đổi với bố mẹ em và quyết định sẽ… Con trai cũng diễn y như thật ấy nhỉ.

Hôm nay bố đo chiều cao cho 2 anh em, Kiên được 128cm, Khanh 120 cm. Chiều cao của anh Kiên có vẻ khiêm tốn. Mẹ và Kiên đang đặt ra mục tiêu từ nay đến sinh nhật của Kiên vào tháng 12 này sẽ tang được thêm 3 cm nữa. để đạt được mục tiêu này, chắc mẹ sẽ phải thực hiện 1 số biện pháp cụ thể thôi, không thì con trai còi quá.


Hôm nay có món flake cho vào sữa, hai anh em thích món này lắm, nên cả ngày ăn được 3 lần sữa trộn flake như thế, cứ ăn theo đà này chắc sẽ có thêm calci đấy nhỉ. Bữa chiều mẹ còn làm thêm món bánh muffin để ăn giữa bữa nữa. Bữa tối có món cá hấp, anh Kiên chén tì tì. Cứ đà này thì cả 2 mẹ con mình đều tăng cân nhỉ.

No comments: