Saturday, October 6, 2007

Coming home

Cả nhà Chép đã quay lại Kyoto được 10 ngày rồi. Về đến nhà là có hàng núi việc phải giải quyết, nào là các loại hoá đơn đã quá hạn thanh toán, dọn dẹp nhà cửa và hành lý, chào hỏi mọi người và bắt đầu học kỳ mới ở trường. Mẹ chẳng còn tí thời gian nào mà update blog, để blog bị giãn đoạn mấy tuần nay rồi. Những câu chuyện kể về chuyến đi vừa rồi thì nhiều lắm, chắc mẹ sẽ phải dành thời gian để viết riêng vào một dịp nào đấy. Còn ảnh chụp thì có quá nhiều, mẹ đang định chọn ảnh ra để làm thành 1 quyển scrapbook cho cả nhà, nhưng chưa biết bao giờ mới thực hiện được. Toàn là dự định cả.
Về đến nhà vất vả nhất là việc làm quen với múi giờ của Nhật. Cả nhà cứ đến tối là mãi không ngủ được, vì lúc đó mới là buổi chiều ở Pháp. Nhưng đến sáng ra thì lại ngủ say nhất, mãi đến 12h trưa mới dậy được. Thế là mất luôn bữa sáng, chỉ ăn được có bữa trưa và bữa tối. Phải mất mấy hôm mới điều chỉnh được giờ ngủ dậy sớm hơn. Đến hôm thứ 2 là ngày Chép phải đi nhà trẻ buổi đầu tiên thì 2 mẹ con phải dậy lúc 8h sáng, một sự cố gắng ghê gớm. Nhưng nhờ có việc đi nhà trẻ mà thời gian biểu của Chép lại đi vào ổn định. Hôm đầu đến nhà trẻ, lúc mẹ về Chép không khóc đâu nhưng mặt xị ra, biết là phải ở lại nên đành chịu. Sau đó thấy cô bảo là buổi sáng Chép chẳng nói năng mấy, nhưng đến chiều thì quen dần, và chơi đùa rất vui vẻ. Lúc mẹ đến đón còn không chịu về ngay cơ.
Từ hôm về đến nhà là Chép ăn ngủ điều độ hơn, ăn thì tự xúc chứ không được mẹ hay ông bà bón cho lúc đi chơi, về nhà lại có bao nhiêu là đồ chơi để chơi nữa. Chép cứ suốt ngày mê mải với ôtô và tàu điện.
Cả nhà mình lại quay trở lại cuộc sống thường nhật, nhưng vẫn không thể quên thời gian ở với dì Thu và ông bà suốt 1 tháng qua, được đi chơi và được nếm bao nhiêu món lạ. Bây giờ thấy nhớ những ngày đó lắm.

2 comments:

Huong-Giang Pham said...

Mong blog của Chép mãi, chị Giang viết về chuyến đi Pháp đi nhé, em thích đọc lắm!

Anonymous said...

Di Tuong day, cong nhan la Me chep viet rat hay va gian di, hmmmm, Me chep gioi that......Chep oi, ve Vietnam diiiiiiii