Thursday, December 11, 2008

Cô bé quàng khăn đỏ

Em Khanh hay được ông ngoại miêu tả thế nào nhỉ: đầu to, trán dô, mũi tẹt, môi trề. Ô, thế có nghĩa là cháu ông chẳng được cái nét gì à? Thế sao trông vẫn thấy yêu thế nhỉ.

Mà Khanh có cái môi trề rất giống dì Hương. Hồi ở Việt nam, Khanh được bế sang hàng xóm chơi, có cô bé cứ thấy em Khanh môi trề ra, chẳng chịu ngậm hẳn vào, thế là nói với bác Chung: "bác ơi, bác bảo em ngậm miệng lại đi, em cứ há ra thế xấu lắm". Ai mà nói được con khép miệng lại cơ chứ. Con gái miệng cứ "trều" ra thế này trông chả thấy có duyên chút nào.

Mama nhìn thì thấy con trông rất nữ tính kiểu con gái, chứ không như anh Chép đen đen. Thế mà chả hiểu sao có bà hàng xóm lại bảo: "Tôi trông cái đứa con gái lớn thì gầy gầy, còn cái thằng cu này bụ hơn này". Ôi trời, thế là cái bà ấy nhầm nặng, anh Chép thì bà ấy bảo là con gái, con em Khanh thì lại bảo là thằng cu. Mama nghe mà chả biết phải cười hay mếu nữa.

Nhưng mấy hôm nay em Khanh đang ốm rồi, nằm bẹp ở nhà. Cái ảnh ở dưới là chụp em đang tập bò bằng đầu gối lúc trước khi ốm đấy. Nhưng ốm thì chắc là lại phải lùi đi một tí rồi. Khanh ơi, cố gắng lên con nhé.



No comments: