Wednesday, December 24, 2008

Mừng sinh nhật 3 tuổi của con trai!

Sinh nhật con trai, thỉnh thoảng bố mẹ lại lẩm bẩm: "hoá ra con trai đã 3 tuổi rồi cơ đấy, nhanh thật". Năm sau là 4 tuổi, rồi 5 tuổi, rồi lại chuẩn bị vào lớp 1. Thảo nào bố mẹ chẳng già nhanh. Từ giờ trở đi là sẽ luôn kêu ca về tuổi tác cho mà xem.
Sinh nhật con trai năm nay cả nhà chẳng đi đâu chơi được. Định đi lên Shipukan nghe nhạc vào hôm Noel mà cuối cùng cũng chẳng đi được vì em Khanh vẫn hơi ho, trời thì lạnh mà đường đi lại không tiện. Thôi đành ở nhà vậy.
Sinh nhật năm nay bố mẹ mua cho anh Chép 1 cái ủng có đầy bánh kẹo. Quà này coi như là quà Noel thôi. Ăn cơm tối xong bố treo cái ủng ở chỗ Chép ngủ để anh Chép tự nhìn thấy mà lấy ra. Anh Chép có vẻ sững sờ lắm, chưa hiểu đây là cái quà gì. Rồi cả em Khanh cũng sán đến chỗ anh Chép để đòi mở ra. Trong ủng có nhiều bánh kẹo đủ các loại khác nhau, nhưng không có loại kẹo mà anh Chép vẫn thích nên sau đấy, anh Chép cứ để bánh kẹo rải ra khắp nhà mà chẳng thèm quan tâm.

Năm nay bố mẹ không mua bánh cake ngoài hàng mà tự tay làm lấy 1 cái tặng anh Chép. Gọi là làm lấy cho oai thôi, chứ cái suponzi thì đi mua sẵn rồi, nhà làm gì có lò nướng, kem cũng mua sẵn rồi, hoa quả, nến cũng có sẵn, chỉ việc bắt tay vào trang trí thôi. Thế mà cũng mất cả 1 buổi sáng mới xong. Cái công đoạn trát trát bánh cho mịn thì phải nhờ papa, bôi bôi trát trát cứ như thợ nề ấy. Rồi đến đoạn phụt hoa trang trí xung quanh. Làm quen tay thì thấy không khó lắm. Nhưng đoạn viết chữ thì hơi phức tạp. Mama mua 1 loại bút viết chữ socola màu hồng rồi, tưởng là đơn giản thế mà socola lúc thì cứng quá không viết ra được, lúc thì lại mềm quá cứ chảy ra toàn nước, chẳng thành hình chữ. Đành phải vứt đi rồi viết bằng socola nâu, cho vào túi nilon, lấy đầu phễu họa tiết tròn để phun chữ. Mama thì phun chữ, còn papa ngồi cạnh, dùng đầu tăm để sửa sang lại cho chữ "ngay ngắn". Chưa làm bao giờ nên phải thủ công thế đấy. Sau cùng là xếp hoa quả lên, cắm thêm ông già tuyết và nến là xong. Cái bánh đầu tay như thế cũng tạm coi là thành công rồi. Khi nào đến sinh nhật của em Khanh nhất định bố mẹ sẽ làm được cái bánh đẹp hơn.

Nhìn thấy cái bánh cake to và nhiều dâu là anh ấy thích lắm, kêu "yatta". Châm nến để cho anh Kiên thổi nhưng chẳng chụp được cái ảnh thổi nến nào vì anh Kiên thổi nhanh lắm, phụt phụt mấy cái là tắt hết cả 3 ngọn nến. Anh ấy chỉ muốn làm cho nhanh nhanh để được ăn mấy quả dâu tây trên bánh thôi. Đầu tiên là anh ấy nhặt hết những quả dâu, rồi đến quả cherry. Bánh thì chỉ ăn 1,2 miếng rồi thôi.
Trông anh Kiên có vẻ mãn nguyện chưa này. Chưa bao giờ được thưởng thức 1 cái bánh cake to đến thế, và có nhiều bánh kẹo rải đầy xung quanh nhà đến thế. Bình thường thì chỉ được vài cái kẹo con con thôi mà.
Sinh nhật con trai 3 tuổi, các cô ở nhà trẻ làm tặng con 1 cái card rất đẹp. Message của cô Ishii ghi có nội dung là: Chúc mừng sinh nhật 3 tuổi của Kiên-chan. Kiên-chan rất thích ôtô, nên lúc nào đi dạo cũng nói rất nhiều chuyện như là " đây là chiếc xe tankurori (xe tank chở dầu) này" "Kiên-chan rất thích xe cảnh sát này". Kiên biết quan tâm thấy các bạn hay em Khanh khóc là lo lắng, rồi an ủi, hỏi xem có sao không, có vẻ rất ra dáng anh trai rồi đấy. Cô rất vui vì hàng ngày thấy Kiên mạnh khoẻ để đến trường. Các cô và các bạn yêu Kiên nhiều lắm.

Còn bố mẹ thì chúc con lúc nào ăn uống cũng được như ăn cái bánh cake này này, để bố mẹ khỏi phải giục con, rồi bật Tôm and Jerry lên thì con mới chịu ăn nhé. Cả nhà yêu con nhiều lắm!

2 comments:

Anonymous said...

I like your blog.
Carlos
Portugal

Huong-Giang Pham said...

Chúc mừng sinh nhật Chép. Mẹ Chép làm và trang trí bánh khéo tay quá.