Tuesday, June 26, 2007

Cô giáo đến thăm nhà

Không biết các nhà trẻ khác thế nào, chứ ở nhà trẻ của Chép thì cứ 1 năm 1 lần vào khoảng tháng 6 các cô giáo sẽ đến thăm nhà học sinh, tiếng Nhật gọi là 家庭訪問.
Hôm 19/6 vừa rồi 2 cô giáo phụ trách lớp sumire của Chép đến nhà chơi lúc 5h30 chiều. Nói là đến chơi thì cũng không đúng lắm, vì các cô có quy định là không uống chè nước gì ở nhà học sinh cả, chỉ ngồi với phụ huynh để trao đổi về các vấn đề của con thôi.
2 cô ngồi nói chuyện khoảng 40 phút. Chép thì rất lấy làm lạ vì không hiểu sao hôm nay 2 cô lại đến nhà mình. Chép ngồi lấy hết các loại đồ chơi ra bầy, nhưng chẳng nói gì cả, cứ im lặng ngồi chơi hết cái này đến cái khác, thỉnh thoảng lại nhìn 2 cô. Chắc cậu cũng biết hôm nay 2 cô đến đây là để nói về mình đây, không biết là mình có mắc lỗi gì ở trường không.
Cô và mẹ cũng trao đổi rất nhiều vấn đề.
- Đầu tiên là ngôn ngữ. Cô nói rằng nhiều khi Chép không phản ứng ngay được với những gì cô nói. Chẳng hạn bảo Chép đi rửa tay thì Chép cũng chưa ra ngay chỗ bồn nước, mà cô phải dẫn ra tận nơi thì Chép mới hiểu. Cũng là bởi vì ở nhà bố mẹ nói với Chép bằng tiếng Việt là chính, thỉnh thoảng mới nói vài từ đơn bằng tiếng Nhật như oishiii, chyodai, arigatou, itadakimasu,...Chính vì thế mà Chép tiếp thu và hiểu tiếng Việt của Bố mẹ. Chép có thể thực hiện 1 số yêu cầu đơn giản khi Bố mẹ nói bằng tiếng Việt, nhưng chưa chắc Chép đã làm được như vậy nếu yêu cầu bằng tiếng Nhật. Cô cũng khuyên mẹ là nên nói chuyện với Chép bằng tiếng Nhật nhiều hơn. Chẳng biết mẹ có làm được như vậy không, mà cũng chẳng biết điều ấy có tốt cho Chép hơn không. Có lẽ mẹ sẽ cố gắng nói bằng cả 2 thứ tiếng nếu có thể xem hiệu quả đến đâu vậy.
- Giao tiếp với bạn bè. Môi trường duy nhất mà Chép có thể chơi với các bạn bằng tuổi là nhà trẻ. Ở nhà Chép toàn chơi với bố mẹ hoặc bạn bè của Bố mẹ thôi. Xung quanh nhà chẳng có trẻ con, nhà anh Minh và em Quang thì xa quá nên cũng ít gặp. Chính vì thế nên nhiều khi Chép chưa biết cách đối xử với các bạn, như là nhường đồ chơi, hay chơi với các bạn như thế nào. Nếu chơi với các anh chị ở lớp trên thì Chép có vẻ như không theo kịp. Còn nếu chơi với các bạn bằng tuổi hoặc bé hơn thì Chép lại ra dáng anh trai và chắc là tự tin hơn. Thế nên cô cũng hay xếp Chép đi dạo và chơi với các bạn bằng tuổi hay bé hơn.
- Ăn uống. Mẹ phàn nàn với cô là Chép toàn vừa ăn vừa nghịch, không chịu ngồi yên và mẹ không biết dậy Chép tự xúc ăn thế nào. Nhưng cô bảo ở nhà trẻ Chép ăn rất ngoan và đã tự xúc được rồi. Chắc là tại mẹ chiều Chép qua đâm ra Chép hư đây. Hoá ra con trai mẹ xúc được rồi mà mẹ không biết, toàn bón cho Chép.

Hình như mẹ và cô còn nói một vài vấn đề khác nữa nhưng không quan trọng lắm. Dù sao đây cũng là dịp để cô hiểu hơn về gia đình của Chép, và mẹ cảm thấy thoải mái hơn trong việc trao đổi các vấn đề với cô. Lúc cô ra về, Chép baibai nhưng vẫn còn nhìn theo với ánh mắt chưa hết ngạc nhiên.

No comments: