Wednesday, June 27, 2007

Tổng kết 1 tuổi rưỡi (phần 1)


Thế là Chép của mẹ đã được 1 tuổi rưỡi rồi cơ đấy, nhanh thật. Mẹ không ngờ là con trai đã được 1 tuổi rưỡi rồi. Mới ngày nào mẹ với Chép còn nằm trong bệnh viện. Mẹ không thể nào quên được cái vẻ mặt của Chép lúc Chép mếu, cái mồm cứ nguệch ra, trông đến là buồn cười. Mà đến tận bây giờ lúc Chép mếu cái vẻ mặt vẫn chẳng khác chút nào, vẫn y nguyên như thế. Nào, để mẹ tổng kết xem đến giờ con trai đã làm được những gì rồi nhé.

Ngôn ngữ
Tiếng Nhật: 8 tiếng ở nhà trẻ là Chép tiếp xúc với toàn tiếng Nhật của cô và các bạn. Chưa kể những lúc xem tivi hay mẹ đọc truyện tranh của Nhật cho nghe ở nhà. Thế cho nên Chép tiếp nhận tiếng Nhật một cách rất tự nhiên. Ngoài những từ mama, papa, baibai Chép đã nói được từ trước, thì đến bây giờ Chép đã nói khá rõ thêm một số từ như おいしい、出た、おちた、うまいね、ねんね、いたい làm mẹ nhiều lúc cũng phải ngạc nhiên, còn papa thì phải hỏi Chép nói thế nghĩa là gì. Có khi Chép còn nói cái gì đó như một tập hợp các âm ô, a, nê, ta thành 1 câu rất dài mà mẹ cũng chịu chẳng đoán ra được nghĩa là gì. Nhiều lúc thấy con trai nói như khiếu, papa cứ bảo là nói lắm giống mẹ.
Tiếng Việt: phải nói là Chép rất hiểu tiếng Việt mà mẹ và papa nói, nhưng việc nói ra bằng tiếng Việt thì có vẻ hạn chế và Chép nói cũng không được rõ lắm. Có thể là tiếng Việt phát âm khó hơn tiếng Nhật chăng? Chép hay nói một số từ nghe gần giống như là "rơi rồi", "chết rồi", "cát cát", "đi", "nhanh lên","chân này", "tay này" nghe buồn cười lắm, vì có vẻ hơi ngọng.

Ăn uống
Chép đã "tốt nghiệp" thời kỳ ăn dặm và đã chính thức chuyển sang giai đoạn ăn cơm cùng bố mẹ. Từ này mẹ không phải mất thời gian nấu món riêng cho Chép nữa. Mỗi bữa Chép ăn được 1 bát rưỡi cơm, papa toàn nói đùa là Chép ăn có khi bằng mẹ rồi. Chép đã có thể tự xúc, nhưng nếu cơm chan canh thì Chép xúc dễ hơn. Có điều để cho Chép xúc thì cơm sẽ rơi ra bàn, quần áo, và rơi xuống sàn nhà nữa. Chép lại hay có kiểu 1 tay thì cầm thìa xúc cơm, còn tay kia thì nhặt thịt bỏ vào mồm, có khi nhặt hết cả thịt ở bát rồi mới xúc đến cơm. Nói chung mẹ toàn để Chép tự xúc khoang 1/3 hoặc 1 nửa bát rồi xúc nốt phần còn lại cho Chép. Lúc nào để Chép tự xúc thì cậu có vẻ ăn rất hào hứng.

Trò chơi
Chép đang rất hứng thú với trò đá bóng. Ở nhà có nhiều bóng với đủ các kích cỡ khác nhau, từ quá bóng to như bóng đá đến bóng bé như bóng tennis, hay bóng bàn. Chép thích chơi sút bóng đá với papa, Chép sút rất mạnh và còn lùi lại rất xa để lấy đà, hay cầm quả bóng rồi tung lên cho đập xuống sàn. Còn bóng tennis và bóng bàn thì Chép ném đi rất xa cho đập vào tường hay vào tủ. Cứ sau khi ăn tối xong là Chép lại chơi bóng cho đến khi vã mồ hôi đầy đầu mới thôi.
Chép thích chơi ôtô. Papa mua được cho Chép mấy chiếc ôtô điều khiển với đủ các loại, nào là ôtô đua thể thao, ôtô leo núi, ôtô con 2 chỗ mui trần. Chép chưa biết điều khiển ôtô nhưng cũng bắt chước papa cầm cái điều khiển xoay xoay, rồi thấy cái ôtô mãi chẳng chạy thì vật ngửa ra chọc đằng sau xem thế nào. Lúc papa chơi cho ôtô chạy khắp phòng thì cậu đuổi theo bắt bằng được ôtô, rồi lại lật ngửa ra để xem cái bánh xe đang quay tít. Chép còn có mấy cái ôtô bé xíu suốt ngày "din din" nữa.
Chép chơi thú bông. Lúc đầu mẹ tưởng Chép không thích chơi thú bông nên chẳng bao giờ mẹ mua cho Chép cả. Mãi gần đây thấy ở flea market có mấy con hay hay có nhạc nên mua về, hoá ra Chép cũng thích. Có chú gấu bật nhạc lên còn đi được nữa thì Chép vừa thích vừa sợ, cứ ẩn gấu ra lúc nó tiến lại gần. Tổng cộng Chép chỉ có 1 chú gấu, 1 chú pooh, và 1 chú sóc đuôi dài. Thỉnh thoảng Chép xếp tất cả phía trước mặt rồi giả vờ bón cho từng chú ăn có vẻ rất âu yếm.

1 comment:

Anonymous said...

Con trai cang lon cang dang yeu ghe. Me vo cam thay yen tam khi gui gam con gai yeu roi day, hehe... Kamo chan van mong ngay gap lai anh Chep day. 2 anh em cung co gang nhe.