Thursday, April 10, 2008

Mùa xuân ngắm hoa anh đào

Không biết đây có phải là mùa sakura cuối cùng của cả nhà mình ở Kyoto không. Nhưng cứ cho là như vậy đi, bởi cái gì là cuối cùng thì cũng sẽ thấy nó quý giá hơn và lưu luyến hơn.
2 ngày cuối tuần vừa rồi cả nhà mình đã có những giây phút bên nhau dưới tán hoa anh đào, nghỉ ngơi thư giãn sau 1 tuần bận rộn. Thật là những giây phút thảnh thơi, trôi qua một cách nhẹ nhàng, giống như cuộc sống ở Kyoto lúc nào cũng vậy, trầm lắng và trôi chậm chạp, không bao giờ quá náo nhiệt, tất bật, hối hả như Osaka hay Tokyo. Chính vì thế khi ngắm hoa anh đào ở Kyoto sẽ thấy lòng mình chùng xuống, dễ cảm nhận vẻ đẹp của hoa một cách đầy đủ và hoàn hảo hơn những nơi khác. Đấy là mẹ nghĩ thế bởi mẹ cảm thấy yêu thành phố Kyoto này rồi mà.
Hôm thứ 7 cả nhà mình chọn địa điểm ở Công viên Maruyama. Đây là 1 trong những địa điểm ngắm hoa nổi tiếng nhất của Kyoto. Khách thăm quan từ các nơi đổ về đây tấp nâp, người đông như đi trảy hội. Người ta trải bạt ra ngồi dưới các tán cây đầy hoa, rồi vừa ngắm hoa vừa ăn uống, chuyện trò. Không biết người ta phải đến sớm từ mấy giờ để chiếm chỗ mà thấy hầu như chỗ nào cũng đã có bạt trải sẵn, có chỗ còn ghi cả tên để đánh dấu. Mà nhà Chép thì tận 11h trưa mới đến nơi, tìm mãi mới được 1 chỗ có bóng râm để trải ra ngồi. Nhưng trên đầu không phải là sakura mà là 1 cây tùng thôi. Chỉ có thể ngắm sakura từ xa thôi. Đành vậy, chứ anh Chép thì chạy khắp nơi, em Khanh thì phải đẩy xe nên không vào chỗ đông người được. Ăn uống xong thì anh Chép không chịu ngồi 1 chỗ, chạy khắp nơi, còn papa thì phải chạy theo đằng sau, chứ đông thế này thì dễ lạc lắm. Em Khanh thì ngủ ngoan trên xe, các bà đi qua cứ ngó vào rồi bắt chuyện, khen em Khanh mắt to 2 mí nhìn yêu quá. Mắt 2 mí ở Nhật thì quả là hiếm quá nên người ta thích ngắm mà.
Lúc đi thì đi bus nhưng lúc về cả nhà đi bộ. Anh Chép hôm nay cũng phải đi bộ như bố mẹ, vì không đem theo xe đẩy. Phải luyện cho anh Chép đi bộ thật nhiều, như thế thì mới khoẻ người được. Nhưng chạy nhảy nhiều quá rồi nên anh Chép mệt, cứ đi được 1 đoạn là lại bắt mẹ hay bố bế.

Mãi mới tìm được 1 chỗ khá vắng vẻ để chụp ảnh. Papa thì thấy đông quá nên không thích, cứ đòi ra chỗ nào vắng người cho đỡ bí. Mà lễ hội hanami thì lấy đâu ra chỗ vắng cơ chứ. Mama thì thấy đông cũng có cái hay, cho nó có không khí.
IMG_6924

Mùa sakura đầu tiên của em Khanh đây. Em Khanh nhìn thấy hoa thì cười tươi chưa này.
IMG_6971

IMG_69741
Trên đường về dọc bờ sông có 1 công viên nho nhỏ. Anh Chép nhìn thấy cái cầu trượt là đòi vào chơi cho bằng được
IMG_69691

550

Đấy là hôm thứ 7, còn Chủ nhật thì cả nhà ngắm hoa bên bờ sông Kamo gần nhà, theo đúng nguyện vọng của papa là chọn chỗ nào cho vắng vẻ. Nhưng để mẹ sẽ kể sau nhé.

Hanami ngày Chủ nhật
Đã định là hôm nay sẽ tìm chỗ nào quang đãng vắng vẻ dọc bờ sông Kamo để ngồi ngắm hoa cho dễ chịu, không phải chen lấn, nhưng mẹ lại thích đi về phía gần Demachi, chỗ tập trung nhiều cây anh đào nhất dọc bờ sông, và vì thế cũng lại chẳng vắng vẻ tí nào. Papa có vẻ không đồng ý nhưng vẫn chiều theo ý thích của mẹ. Thế nhưng cuối cùng cũng chẳng tìm được chỗ nào ngồi cả. Thế mới chán chứ. Sao người ta đến chiếm chỗ sớm thế không biết. Mà toàn là những chỗ đẹp. Cả nhà phải dắt nhau đi bộ dưới trời nắng về phía ngược lại, đã thấy hơi mất chút cảm hứng rồi. Nhưng may quá, đi được 1 đoạn thì phát hiện ra 1 chỗ phía trên cao, không phải sát bờ sông, nhưng ngay dưới tán 1 cây anh đào to, vừa mát và khu đất lại khá bằng phẳng, không bị dốc. Thế là trải ngay bạt ra ngồi. Từ chỗ này papa lại tha hồ mà đặt chân máy ảnh để chụp. Chép thì cũng có chỗ chạy nhảy. Chỉ mỗi tội là sát vỉa hè có nhiều xe đạp qua lại, chỉ sợ Chép chạy chơi ra phía ngoài đó. Em Khanh thì được nằm ở chỗ yên tĩnh, mát mẻ nên ngủ ngon lành. Anh Chép thì không chịu ăn cơm sushi mẹ đem đi mà chỉ thích ăn mỗi potato chips. Cứ cầm 1 miếng chạy đi chơi, ăn hết thì lại chạy về lấy 1 miếng nữa. Papa thì chỉ có mải mê chụp ảnh. Lại đang có đợt thi ảnh sakura ở Kyoto nên định cố kiếm vài cái đem dự thi đây.

May quá tìm được chỗ này để ngồi đây. Ngay trên đầu là những tán sakura rủ xuống nhé.
IMG_7013

Anh Chép thì chạy đi chạy lại khoái trí lắm.
IMG_7038

Chạy chơi mệt thì cả bố lẫn con nằm ngả ngớn thế này đây.
CIMG61501

Đây là ảnh chụp bờ sông Kamo ngày hôm qua. Lẽ ra cả nhà cũng định đi đến chỗ này ngồi nếu không thấy chỗ trên kia. Ai cũng như đang thư giãn tận hưởng những khoảnh khắc đẹp nhất của sakura.
CIMG61411

Bên cạnh những sắc hồng nhạt của hoa sakura, còn có màu vàng của những bông hoa cải. Anh Chép nhìn thấy hoa sakura thì cũng biết trầm trồ "sakura no hana kirei" (hoa sakura đẹp quá).
CIMG61291

Không biết cuối tuần sau còn có thể đi ngắm sakura được nữa không, vì trời mưa suốt. Mưa thì hoa rụng nhanh lắm. Đúng là cái đẹp của những bông sakura thật ngắn ngủi. Làm cho người ta phải trầm trồ ngắm và rồi lại thấy tiếc nuối khi nó qua đi.

1 comment:

Anonymous said...

Papa đâu cần chỗ thoáng cho đỡ bí. Cái Papa cần là an toàn cho Chép, có không gian cho Chép chơi. Cái công viên này thì làm gì có chỗ nào cho Chép, chỉ cần quay mặt đi cái là không nhìn thấy con đâu, vậy thì ngắm cái gì. Papa thì nhìn con, đi theo con, Chép thì cũng có nhìn thấy sakura đâu, nhìn lên toàn thấy mông con nhỉ, chán bỏ xừ.