Wednesday, September 17, 2008

Các loại xét nghiệm

Em Khanh sau khi xét nghiệm về, tay trái bị băng chặt, gắn với ống truyền nước. Lúc nào cũng có dây lòng thòng ở tay nên lẫy cũng khó hơn, nhiều lúc dây cứ cuốn quanh người.

Các xét nghiệm được tiến hành ngay sau khi nhập viện.

Đầu tiên là chụp X-quang vùng ngực để xem phổi có vấn đề gì không. Phòng chụp X-quang nằm dưới tầng 1. Cô y tá và cô thực tập đưa Khanh và 2 bố mẹ xuống đến nơi thì quay về, 2 bố mẹ ngồi chờ đến lượt. Mà lại gặp lại đúng cái cô thực tập sinh hồi mẹ sinh em Khanh. Bây giờ cô ấy chuyển sang thực tập ở khoa nhi.
Khanh được cởi áo và đặt ngồi trên 1 cái ghế cao, bé tí. Bác sĩ và papa mỗi người giữ 1 bên. Trông con gái bé xíu giữa 1 đống máy móc to đùng, đến là tội nghiệp. Chắc là sợ nên Khanh khóc nhè luôn. Sau khi phải chỉnh ghế sang trái sang trái, lên trên 1 tí thì bác sĩ cũng chụp xong.

Sau khi quay về phòng thì bác sĩ thông báo sẽ tiến hành xét nghiệm máu. Phòng lấy máu ở ngay cùng tầng, nhưng bố mẹ phải ngồi ngoài chờ, còn Khanh được 3 y tá đưa vào phòng để lấy máu. Đây là thời điểm khó khăn nhất, vì Khanh khóc kinh quá, khóc váng cả cái tầng đấy. Con khóc lâu lắm rồi, phải mấy chục phút rồi mà vẫn chưa thấy nín. Có lúc mama mở cửa vào hỏi nhưng bác sĩ bảo vẫn phải chờ thêm chút nữa. 1 lúc sau cô y tá ra mở cửa cho mama vào để bế Khanh. Hoá ra là vẫn chưa lấy được máu. 2 mu bàn tay của con đều bị băng lại nhưng các y tá và bác sĩ vẫn chưa tìm thấy ven. Y tá bảo vì khi ốm sốt thường thì mạch máu bị hẹp đi nên rất khó tìm. Mama phải bế Khanh 1 lúc để Khanh nghỉ ngơi lấy lại sức thì mới có thế làm tiếp được. Khổ thân con gái cứ khóc nấc lên. Mẹ bế mãi mà vẫn cứ khóc. Thấy papa vào bế lại càng khóc hơn. Hôm nay các bác sĩ được “thưởng thức” giọng ca toàn tập của Khanh nhé. 1 lúc sau bác sĩ Watanabe xuất hiện, nói bằng tiếng Việt với bố mẹ. Bác sĩ này gốc là người Việt nhưng chắc là ở Nhật lâu rồi nên tiếng Việt hơi khó nghe. Bác sĩ sẽ thực hiện lấy máu cho Khanh,vì các y tá mãi không làm được. Khanh lại tiếp tục khóc. Bố mẹ chỉ biết ở ngoài chờ, chả làm được gì. Một lúc sau thì thấy đã xong. Khanh được băng trắng quanh bàn tay trái, gắn với đường truyền nước được điều chỉnh bằng máy đo. Thấy bố mẹ vào bế Khanh còn làu bàu kiểu như là mách bố mẹ là đã bị đau như thế nào. Khổ thân con gái. Khóc lâu thế chắc khản hết cả cổ. Sau khi được đưa về phòng 1 lúc thì ngủ. Con gái phải ngủ lấy lại sức không thì mệt lắm.

Papa thì phải về nhà để lấy các thứ cần thiết đem vào cho 2 mẹ con. Lúc đi khám chỉ đem ít sữa và bỉm thôi mà. Vừa ngủ được 1 lúc thì con lại được gọi đi kiểm tra eco bụng (siêu âm). Không hiểu lý do của việc kiểm tra này là gì (mama cũng chẳng nghĩ ra là phải hỏi nữa). Chắc là bác sĩ muốn xét nghiệm đường ruột. Cái chỗ siêu âm cũng chính là chỗ hồi trước mama siêu âm lúc mang bầu Khanh tuần thứ 28. Kiểu siêu âm cũng y như vậy. Em Khanh được bôi ít gel lên bụng rồi bác sĩ soi. Khanh ngoan lắm, cứ nằm yên đưa mắt xem bác sĩ đang làm gì. Chắc 1 phần là do đang ngái ngủ nữa. Bác sĩ cứ khen sao mà nó ngoan thế. Lúc siêu âm xong mama phải đưa Khanh lên phòng. Vừa phải bế lại vừa phải kéo theo cái máy truyền nước. Được 1 lúc thì cánh tay mỏi nhừ.

Ngoài ra con cũng phải xét nghiệm nước tiểu nữa. Thế là riêng ngày hôm nay Khanh đã phải làm bao nhiêu là xét nghiệm rồi.

Cuối buổi chiều thì có kết quả xét nghiệm máu. Ngoại trừ lượng bạch cầu cao do cơ thể sản sinh ra để chống lại virus hay khuẩn truyền nhiễm, còn các chỉ số khác đều không có vấn đề gì. Nhưng việc xác định cụ thể loại virus thì không phải dễ. Nếu là loại virus nào đó mới xuất hiện thì sẽ nằm ngoài khả năng của bác sĩ.
Theo kết quả chụp X-quang thì Khanh hơi bị viêm đường khí quản. Bác sĩ sẽ cho thuốc uống trong 3 ngày. Thế là mặc dù không có vấn đề gì nghiêm trọng thì Khanh cũng sẽ phải ở lại bệnh viện hết ngày hôm nay rồi. Không biết ngày mai, ngày kia có được ra viện luôn không. Với lại Khanh cũng đang phải truyền nước 24h/24h, mà sẽ truyền cho đến khi ra viện.

(mama viết khi đang còn ở trong viện nhưng bây giờ mới post được)

No comments: