Tuesday, September 23, 2008

Kỷ niệm 4 năm ngày cưới

IMG_9418 copy

Kỉ niệm ngày cưới thứ 4, theo truyền thống của phương Tây thì người ta sẽ tặng nhau hoa và quả. Còn những năm sau thì sẽ như thế này: năm thứ 5 là gỗ, năm thứ 6 là sắt, ....năm thứ 10 là nhôm, năm thứ 20 là sứ, năm thứ 30 là ngọc trai, năm thứ 40 là đá ruby, năm thứ 50 là vàng, năm thứ 60 là kim cương. Có lẽ ngày xưa người ta quy ước như vậy theo quan niệm hôn nhân càng dài lâu thì càng bền vững. Hay là hôn nhân càng dài lâu thì càng quý nhỉ (vàng, kim cương mà), nhưng quý bao giờ cũng đi liền với hiếm đấy :) Thế mới biết các cụ ngày xưa thật thâm thuý.

Gia đình mình thì mới chỉ là lần thứ 4 thôi. Mới chỉ tương xứng như kiểu "nếm quả và thưởng hoa" thôi. Thế cho nên lần này chỉ mừng nhau bằng hoa và quả thôi nhé. Mẹ và anh Chép đi mua đấy. Bánh kem có trang trí hoa quả thì ăn ngon lắm, nhưng có 1 lon bia mà cả hai bố mẹ uống mãi chẳng hết. Chả hiểu sao dạo này "tửu lượng" kém thế.

Mới đấy mà đã 4 năm nhỉ. Thời gian trôi nhanh thật. Nhà bây giờ đã thành 4 người. Nhân dịp ngày kỉ niệm lại ngồi ngẫm nghĩ về hôn nhân. Hôn nhân thực ra là gì nhỉ. Có lẽ đó là một kiểu
"ràng buộc" nhau bằng tình yêu. Chứ giấy tờ đăng ký thực ra chẳng có ý nghĩa gì, ngoài ý nghĩa về mặt hành chính. Hãy ràng buộc nhau bằng tình yêu, đó là sự ràng buộc ngọt ngào và dễ chịu nhất.

Đọc được trên net 1 bài viết "Hôn nhân là thế đấy" cũng khá hay

----------
Bạn sinh ra cùng nhau và sẽ bên nhau mãi mãi.

Sẽ bên nhau khi đôi cánh trắng của thần chết phủ bóng xuống bạn.

Sẽ bên nhau ngay cả trong ký ức câm lặng của Chúa.

Nhưng hãy để những khoảng cách xen vào giữa hai bạn,

Và hãy để gió trên thiên đàng nhảy múa giữa hai bạn.


Hãy yêu nhau nhưng đừng trói buộc tình yêu:

Hãy để tình yêu là biển động giữa những bến bờ của tâm hồn.

Hãy rót đầy chén rượu cho nhau nhưng đừng uống từ cùng một chén.

Hãy trao cho nhau mẩu bánh mì nhưng đừng ăn bánh từ cùng một ổ.

Hát nhảy cùng nhau và tràn ngập niềm vui, nhưng hãy để mỗi người được riêng lẻ,

Thậm chí ngay cả những dây đàn lia cũng riêng lẻ dù chúng cùng rung lên một điệu nhạc.

Hãy trao trái tim nhưng nhưng đừng biến nó thành tài sản,

Vì chỉ có bàn tay của cuộc sống mới có thể nắm bắt trái tim bạn.

Hãy đứng bên nhau nhưng đừng quá gần:

Vì những chiếc cột của cùng một cây đền cũng cách biệt,

Và cây sồi, cây bách sẽ không thể lớn lên dưới những cái bóng của nhau.
----------

Chúng ta đến với nhau bằng "tình yêu", liên kết với nhau bằng 2 chữ "hôn nhân" nhưng chúng ta luôn là 2 cá thể riêng biệt.

Hãy hiểu nhau nhưng đừng nên hiểu hết. Để mãi mãi chúng ta tìm kiếm về nhau.

* * *

Một nghìn bốn trăm ngày đi qua

Sống cùng nhau dưới một mái nhà

Liệu trong đấy bao nhiêu ngày hạnh phúc

Đem lại cho nhau ấm áp nụ cười


Một nghìn bốn trăm ngày đi qua

Liệu trong đấy bao nhiêu ngày giận dỗi

Cãi vã nhau vì những chuyện không đâu

Làm đau lòng nhau mỗi người một ít


Một nghìn bốn trăm ngày đi qua

Hạnh phúc, hờn giận cũng đã qua

Nhưng tất cả giờ trở thành ký ức

Em cất vào riêng một góc trái tim


Để lúc nào buồn em sẽ đem ra ngắm

Những ngọt đắng của đời mình đã trải

Khi nào già có cái mà nhìn lại

Một nghìn bốn trăm ngày đã qua…


Để sống cùng nhau nhiều nghìn ngày nữa

Mong cả hai cùng biết sẻ chia

Biết nhường nhau những điều nhỏ nhặt

Biết đứng vững trước dòng đời cám dỗ

Biết động viên nhau những lúc khó khăn


Để sống cùng nhau nhiều nghìn ngày nữa

Hãy cảm ơn nhau vì hạnh phúc nụ cười

Những kỷ niệm buồn cũng đừng quên nhé

Hãy ghi nhớ để không lặp lại


Sẽ thế nào hàng nghìn ngày phía trước

Anh và Em sẽ tự viết nên

Quá khứ đã qua luôn là như vậy

Nhưng tương lai xấu đẹp sẽ do mình.


Cảm ơn nhau vì những ngày đã qua…




3 comments:

Anonymous said...

Vay la da 4 nam voi mot nach 2 con nho roi day nhi. Bo Me Chep gioi that day. Ma cung nhanh that day chu. hehe..Chuc mung hanh phuc nha CHep nhe. Hen gap lai o VN.

Huong-Giang Pham said...

Chúc mừng hạnh phúc anh chị! Khi nào rảnh chị kể chuyện tình yêu ngày xưa nhé!

Chep-kun Family said...

@mẹ KM: tính cả 2 bố mẹ thì là "bốn nách 2 con" chị ạ, hihi. công nhận là nhanh thật đấy. Nhớ cái hồi kỉ niệm 1 năm còn có cả gia đình KM ở đây nhỉ. Hồi đấy vui thật đấy chứ dạo này em chẳng tổ chức gì được cả.

@mẹ Sóc: cảm ơn mẹ Sóc nhé. Chuyện tình yêu ngày xưa tự dưng kể lại nghe nó cứ thế nào ấy. May mà hồi đấy chưa có blog, hihi.