Friday, February 20, 2009

Hãy nhẹ nhàng với con đi

Dạo này mama rất hay cáu gắt với con trai. Tội nghiệp con. Chẳng hạn như bài vở mà không xuôn xẻ hay có việc gì đang phải lo lắng, suy nghĩ là thế nào mama cũng rất dễ cáu. Cái tính xấu này của mama chưa sửa được mà có khi ngày càng nghiêm trọng lên thì phải. Vì cuộc sống cứ càng ngày lại càng có bao nhiêu thứ phải lo lắng mà con. Rồi mama lại đem cái lo lắng ấy về nhà, và trút một phần lên con trai bé bỏng. Con chỉ hơi làm trái ý mama một tí là bị quát rồi. Con chơi với em mà giành đồ chơi, rồi ẩn em ngã là lại bị quát nữa. Rồi sáng ra mà con cứ lằng nhằng không chịu ăn sáng ngay để con đi học là con cũng sẽ bị mắng. Rồi còn bao nhiêu lý do khác để con có thể bị mắng nữa. Mẹ thật khâm phục những bà mẹ nào dịu dàng, biết bảo ban con nhẹ nhàng mà không phải quát mắng. Mama thì chưa làm được như thế đâu con ạ.

Nhiều lúc mama cũng cố gắng để làm cho cái đầu bớt căng khi về đến nhà, thảnh thơi đi, đỡ mệt đi để có thể ngồi đọc truyện cho con nghe, chơi với con một cách vui vẻ. Nhiều hôm mấy mẹ con chơi với nhau vui ơi là vui, đọc truyện Pinôkiô hay vẽ tàu điện. Con có vẻ bắt đầu hứng thú với những câu chuyện bằng tiếng Việt rồi đấy. Mới chỉ đọc cho con có vài lần là con đã nhớ tên bạn Pinôkiô mũi dài và bắt mama đọc tiếp những đoạn còn đang đọc dở. Mama cũng cố gắng mỗi ngày mượn 1 quyển truyện khác nhau ở nhà trẻ về để đến tối đọc cho con nghe. Mama cũng đọc lại sách xem ở độ tuổi lên 3 này thì nên chơi và dạy con những gì. Nhưng mama vẫn chưa thực hiện được 1 phần nhỏ những điều viết trong các cuốn sách ấy. Mama cũng mua cho con cái gậy và quả bóng chày mà con rất thích, rồi đồ chơi thổi bong bóng xà phòng nữa để cuối tuần cả nhà ra công viên chơi nhé.

Quát mắng không phải là một phương pháp giáo dục tốt, chắc hẳn là như thế rồi. Nhưng để có thể bảo ban con một cách nhẹ nhàng thì mama cần phải rèn luyện thêm. Không thì mama sẽ biến thành 1 bà già cáu có và đáng ghét mất.

2 comments:

Huong-Giang Pham said...

Chị ơi, em cũng cảm thấy thế đấy chị ạ. Cứ nhẹ nhàng được một lúc, xong mình stress quá, lại quát mắng con, nghĩ khổ thân bọn nó lắm mà cũng chẳng biết làm thế nào. Mắng con xong lại ôm con vào nói mẹ yêu con. Tội nghiệp bọn trẻ chị nhỉ!

Unknown said...

nuôi trẻ cần phải điềm tỉnh

hạt điều mật ong