Monday, February 23, 2009

Mùa hoa mơ hoa mận

Tiết trời vẫn lạnh nhưng cây cối đã đâm chồi, hoa đã nở báo hiệu xuân sang. Tháng 2 là tháng của hoa mận hoa mơ nên mọi người cũng rủ nhau đi ngắm hoa. Hoa ume (dịch là mận hay mơ nhỉ) không nở rộ như hoa anh đào nên phải nhìn gần mới thấy đẹp, chứ chụp lên ảnh không thấy đẹp mấy. Thấy nhà bạn Kuma đi ngắm hoa ở KitanoTenmangu nên nhà mình cũng đến đấy xem. Địa điểm này cũng không quá xa nên đi thấy tiện.
Khu đền này khá rộng và có hẳn một khu vườn riêng trồng ume. Đầu tiên là vào đền lễ. Mọi người chờ xếp hàng dài để rung chuông, nhưng nhà mình có trẻ em, ngại xếp hàng lắm. Mama và anh Chép chỉ tung đồng xu và lễ thôi, chứ không rung chuông. Anh Chép phải cầm 2 tay 2 đồng xu để tung thì mới chịu. Hôm nay em Khanh cũng không được ngồi xe đẩy nên phải bế suốt.
Được một lúc thì em Khanh có vẻ chú ý đến các bông hoa. Chỉ ngón tay bé xíu vào hoa, rồi túm lấy bông hoa để ngắt.
Hoa ume trông cũng gần giống như cành đào Tết ở nhà ấy nhỉ. Hôm Chủ nhật cả nhà đi chơi thì trời không có nắng, se se lạnh, dự báo thời tiết là chiều có mưa nên cứ vừa phải ngắm hoa vừa nhìn trời. May mà hôm đấy đến 5h chiều mới mưa nên vẫn ngắm hoa và chụp ảnh thoải mái.
Anh Chép hôm nay không hiểu ăn gì mà chạy lắm thế, chạy khắp nơi. Thỉnh thoảng còn cứ sờ tay vào người qua lại, mama bảo không được sờ thì lại càng sờ, làm mama toàn phải xin lỗi người ta. Rồi lại đến trò vặt hoa. Thấy cành hoa nào thấp là chạy lại vặt. Bị mama nhắc thì lại cười nhăn nhở rồi chạy ra chỗ khác. Mãi mới túm lại để chụp 1 kiểu ảnh.
Em Khanh được ngồi nghỉ thấy rất thoải mái, còn thè cái lưỡi ra. Thỉnh thoảng còn được cho đứng xuống đất chơi nên thích lắm.
Đây là khu vườn trồng ume, có bán vé riêng. Mỗi vé lại được đổi lấy bánh và chè để vừa ngồi nghỉ, vừa ăn bánh vừa ngắm hoa. Anh Chép và em Khanh chén bánh ngon lành. Chè cũng được làm từ vị ume, uống hơi chua chua thế mà anh Chép thích lắm, uống hết cả cặn. Riêng khu vườn này trồng khoảng 1000 cây, nếu tính toàn bộ đền là 2000 cây, với khoảng 50 loại ume khác nhau.
Đi hết khu vườn thì có 1 cây cầu đỏ bắc ngang. Anh Chép sau đấy chạy qua cầu, sang bên kia mà mama đuổi mãi không kịp. Papa thì đang phải bế em Khanh vì em ngủ rồi. Chỗ này lại cao nên có vẻ như nguy hiểm, thế mà mama mãi mới túm được anh Chép.
Em Khanh nằm ngủ luôn rồi này. Sau đấy cả nhà đi bus về hyakumanben ăn trưa rồi mới về nhà. Về đến nhà một lúc lâu sau thì mưa to. Thế là nay quá, vẫn đi chơi được mà không bị mưa. Anh Chép thì hào hứng lắm sau 1 ngày đi chơi. À, mama với anh Chép còn rẽ qua mua takoyaki cho anh Chép nữa vì cả ngày đi chơi anh Chép đã ăn được mấy đâu. Nhưng takoyaki thì chén ngon lành lắm. Tự dưng dạo này cả nhà mình lại thích cái món này.