Saturday, May 23, 2009

Chuyện trước lúc đi ngủ

Bây giờ, sau lúc tắt đèn đi ngủ là mama lại nằm nói chuyện với Chép một lúc. Lúc thì mama kể chuyện, lúc thì mama hỏi chuyện linh tinh để Chép trả lời. Kể chuyện thì mama vẫn hay kể đi kể lại truyện Pinôkiô hay truyện Cô bé quàng khăn đỏ. Còn chuyện linh tinh thì có nhiều chuyện để nói lắm, nào là chuyện ở nhà trẻ hôm nay ăn món gì, hay chuyện hôm nay Kiên đã hư vì không tự xúc cơm ăn. Nhiều hôm papa cứ phải nhắc là 2 mẹ con thôi không nói chuyện nữa để ngủ. Gớm, cả một ngày có khi chỉ có mỗi cái lúc tắt đèn đi ngủ này là thảnh thơi nhất để nói chuyện ấy chứ.

Chẳng hạn như...

Mama đang kể cho Kiên nghe truyện Cô bé quàng khăn đỏ, đến đoạn cô bé xách giỏ bánh đi vào rừng, khi đi qua chỗ những cây dâu tây chín đỏ, cô bé đã không nghe lời mẹ dặn mà dừng lại ăn dâu tây. Cô bé ăn hết quả này đến quả khác, đến lúc lạc sâu vào trong rừng lúc nào không hay. Thế là cô bé gặp chó sói,...

Đến đây mama dừng lại hỏi Kiên: Thế nếu là Kiên thì con có dừng lại ăn dâu tây không, hay là đi tiếp?

Kiên: Kiên ăn dâu tây

Mama: nhưng như thế là không nghe lời mẹ dặn đấy. Mama lại hỏi lại: Thế Kiên ăn hay đi tiếp?

Kiên (vẫn khăng khăng): Kiên ăn

Mama: nhưng nếu Kiên ăn là sẽ gặp chó sói đấy. Thế Kiên quyết định ăn hay đi tiếp?

Kiên (vẫn không thay đổi ý định): Kiên ăn

Thế thì đành chịu rồi. Cả bố lẫn mẹ đều buồn cười vì thấy Kiên tham ăn quá. Dâu tây là một trong số những món khoái khẩu của Kiên mà.

1 tháng sau...

Mama (lại tiếp tục kể lại truyện Cô bé quàng khăn đỏ): ...Cô bé xách giỏ bánh đi vào trong rừng. Dọc đường cô bé thấy có rất nhiều cây dâu tây, quả to, chín mọng, cô bé định dừng lại ăn. Thế nếu là Kiên thì con sẽ ăn hay đi tiếp?

Kiên: Kiên đi tiếp

Mama (ngạc nhiên lắm): Thế Kiên không thích ăn dâu à? Dâu ngon và to lắm.

Kiên: Thế là hư. Kiên đi tiếp.

Mama (đành phải thay đổi nội dung một chút): Cô bé quàng khăn đỏ cũng quyết định là sẽ nghe lời mẹ dặn, không ăn dâu mà đi tiếp. Đi được một đoạn, cô bé lại thấy bên đường có rất nhiều zeri (một loại thạch), nào là zeri cam này, zeri dâu này, zeri táo này. Thế Kiên sẽ dừng lại ăn zeri hay đi tiếp?

Kiên: Kiên đi tiếp.

Mama (vẫn chưa thấy thuyết phục con trai thay đổi quyết định nên vẫn tiếp tục muốn thử con trai thêm 1 lần nữa): Cô bé quàng khăn đỏ cũng quyết định không ăn zeri mà đi tiếp. Đi được một đoạn nữa, cô bé lại thấy bên đường có rất nhiều ice-cream (toàn món Kiên cực kỳ thích). Thế Kiên sẽ dừng lại ăn hay đi tiếp?

Kiên: Kiên đi tiếp.

Có vẻ như hôm nay không có món gì làm cho con trai thay đổi quyết định được. Dạo này con trai biết phân biệt thế nào là hư, thế nào là ngoan rồi mà. Cô bé quàng khăn đỏ không nghe lời mẹ dặn mà dừng lại ăn dâu thì là hư, nếu nghe lời mẹ, không la cà dọc đường thì là ngoan. Không tự xúc cơm ăn thì là hư, tự xúc ăn thì là ngoan. Kiên đánh em hay giành đồ chơi thì hư, yêu em và nhường em đồ chơi là ngoan,...

Một hôm khác...

Vẫn truyện Cô bé quàng khăn đỏ, vẫn đoạn dừng lại ăn dâu hay đi tiếp. Mama hỏi Kiên: Kiên dừng lại ăn dâu hay đi tiếp?

Papa (đang ở bên cạnh chen ngang vào): vừa đi vừa ăn

Thế là Kiên trả lời: đi là ăn.

Mama hỏi đi hỏi lại bao nhiêu lần thì Kiên vẫn cứ trả lời là "vừa đi vừa ăn", thế có chán không cơ chứ, hỏng hết cả truyện.

Một chuyện khác...

Để Kiên thực sự bắt đầu ngủ, mama kết thúc bằng cách chúc Kiên ngủ ngon: Mama chúc Kiên ngủ ngon. Kiên chúc mama đi.

Kiên: Chúc mama ngủ ngon.

Mama: Kiên chúc papa và em Khanh nữa đi

Kiên: Chúc Papa ngủ ngon. Chúc em Khanh ngủ ngon. Chúc tàu điện ngủ ngon.

Mama: ừ đúng rồi, trời tối rồi, tàu điện chắc cũng về đi ngủ rồi.

Kiên: Tàu điện ngủ đi, Kiên vỗ lưng cho

Mama: Kiên vỗ lưng cho tàu điện ngủ nữa cơ à?

Kiên: vì tàu điện hôm nay ngoan mà.

Mama: Thế à, tàu điện ngoan thế nào?

Kiên: Bởi vì là nhớ, tàu điện đánh răng

Mama: tàu điện có răng à? Răng ở chỗ nào nhỉ?

Kiên: Răng ở bên trong ý

Mama: Tàu điện làm gì có răng. Nhưng tàu điện ngoan vì chở hành khách.

Kiên: giống xe bus và ôtô nhỉ

Mama: ừ, nhưng tàu điện chở được nhiều người hơn

Kiên: tại sao?

Mama: vì tàu điện dài hơn mà

Kiên và mama cứ nói chuyện theo kiểu này thì chẳng biết đến lúc nào mới bắt đầu ngủ được. Mama đành phải bắt Kiên "chúc ngủ ngon" lại một lần nữa rồi nằm im để ngủ.

No comments: