Sunday, May 31, 2009

Kế tiếp chuyện về anh Kiên

1. Ngang như cua
Kiên nhiều lúc rất bướng bỉnh, bố mẹ có bảo gì là cứ thích nói ngược lại. Vẫn biết là cái tuổi này thì trẻ con như thế là bình thường, nhưng nhiều lúc thấy bực mình lắm cơ, ngang như cua ấy.
Mama: Kiên, sao con lại tranh giành đồ chơi của em thế. Con phải nhường em chứ.
Kiên: iya, iya (không thích)
Mama: Con là anh trai thì phải biết nhường em chứ. Thế ai là anh trai?
Kiên: Khanh-chan.
Mama: Thế Kiên thì sao?
Kiên: Kiên là akachan (vừa nói vừa nằm vào lòng mẹ như em bé)
Mama: thế được rồi, Kiên làm akachan nhé. Akachan thì không được ăn nhiều này, không được đi xe đạp này, thế có được không?

2. Tiếng Việt ngọng
2 mẹ con đang đi đến trường, thấy đằng xa có cái xe ôtô chở rác...
Mama: Kiên ơi, đằng kia có xe gomi syusyusha (xe thu gom rác) kìa.
Kiên: đúng rồi, xe gomi syusyusha. Nhìn xa trông bé nhỉ.
Mama: ừ, nhìn từ xa thì bé nhưng lại gần chắc là to đấy.
Kiên: bùn cười nhờ
Mama: chẳng có gì buồn cười cả
Kiên: không bùn cười nhờ

3. Lúc nào cũng là Hôm qua...
Kiên vẫn chưa phân biệt thời gian trong quá khứ và thời tương lai một cách chính xác. Chẳng hạn nói về điều gì trong quá khứ thì toàn là hôm qua thế này, hôm qua thế nọ.
Tự nhiên sáng ra, vừa mới chui đầu ra khỏi chăn đã tuôn ra 1 tràng: Hôm qua (từ thêm vào của người dân vùng Kansai), ông bà , dì Hương béo béo , sang đây nhờ. Tại sao?
Mama: con kinh nhỉ, lại nói dì Hương là béo béo cơ à. Ông bà và dì Hương sang đây thăm Kiên mà.
Kiên: Tại sao?
Mama: vì ông bà và dì Hương nhớ Kiên nên muốn gặp Kiên mà.
Kiên: à, thế à.

4. Con trai hư là tại bố
Nhiều khi papa rất hay "phát ngôn" những từ nghe rất "phản cảm" nhé. Kiên nghe được 1 lần là từ lần sau nhớ ngay, áp dụng ngay. Đây đang là ở Nhật, nên con biết mấy từ đấy thì chỉ có papa dậy, không còn ai khác.
Chẳng hạn như, đang chơi với em Khanh, thấy em Khanh lấy mất đồ chơi, Kiên lập tức giằng lại, mắng em vài câu rồi kết thúc bằng "Hít le Khanh". Mama nghe thấy Kiên nói lần đầu tiên, ngạc nhiên quá hỏi lại: Kiên, sao con lại nói em thế. Con học của ai đấy?
Kiên (trả lời tỉnh bơ): papa.

Rồi lần khác, mama đang nằm cho Kiên và Khanh ngủ, papa ngồi phòng ngoài. Khanh mãi không chịu ngủ, cứ bò đi bò lại khắp nơi. Kiên tức quá, gọi papa: Papa ơi, vào mà xứ lý Khanh đi này.

Mama đưa kéo cho Kiên cắt giấy. Kiên định cắt cái hình tròn, nhưng hình tròn có sẵn trên giấy bé quá, Kiên không cắt được đành đưa cho mẹ nhờ mẹ cắt hộ. Mama cầm kéo cắt cho Kiên. Kiên nhìn thấy mama cắt được liền buông 1 từ gọn lỏn: "Chính xác". Mama phì cười, quay sang papa: Đấy, chắc nó lại học được cái từ này từ anh nhỉ.

No comments: