Thursday, May 14, 2009

Và em đã tự đứng lên...

Động tác yêu thích của em Khanh

Ngày 11/5/2009 quả là một ngày đáng nhớ - em Khanh đã tự đứng được mà không phải vịn tay vào cái gì, mặc dù chỉ được mấy giây thôi, nhưng em đã làm đi làm lại như thế nhiều lần. Hôm đấy mama đi vắng cả ngày nên chỉ nghe papa kể lại thôi. Con gái không biết điều này làm cả nhà vui thế nào đâu. Bằng tuổi con thì anh Kiên đã đi vững rồi, còn các bạn trong lớp con thì đã đi được từ lâu mặc dù kém con mấy tháng. Mama biết là con gái chậm mà, nhưng "đến hẹn lại lên" con nhỉ. Dạo này mama thấy con gái tiến bộ nhiều lắm.

Con đã biết bò bằng đầu gối rồi (yotsubai) mặc dù trước đó con đã có thể ngồi hay vịn đứng. Lẽ ra theo tiến trình đúng thì phải là bò-ngồi-vịn đứng, thì tiến trình của con lại là ngồi-vịn đứng-bò. Nhưng không sao, từ nay biết bò rồi thì cơ bụng và chân của con sẽ cứng cáp hơn nhiều đấy. Tư thế này rất tốt cho sự phát triển của cơ thể, tạo sự cân bằng để sau này con có thể đi được. Con biết bò bằng đầu gối rồi nhưng thỉnh thoảng vẫn cứ bò bằng bụng, như là để đỡ tốn sức hay sao ấy. Nhưng việc con biết bò bằng đầu gối quả là một điều nằm ngoài dự đoán của bố mẹ. Bố mẹ cứ nghĩ đến tuổi này rồi thì con sẽ bỏ qua giai đoạn bò để tập đi luôn rồi cơ đấy (kiểu như ở VN gọi là trốn bò ấy). Thế mà con không "trốn" đâu, con quyết tâm phải vượt qua cái bài "bò đầu gối" này. Kiểu phát triển của con đúng là chẳng giống ai.

Dạo này con biết đòi nhiều thứ lắm. Đang ăn cơm thì lại chỉ tay vào cốc nước để đòi uống nước, uống nước xong thì lại chỉ tay vào món nọ hay món kia đòi ăn. Rồi có khi lại chỉ tay lên cao, chỗ mama hay cất bánh kẹo hay hoa quả để đòi ăn món khác. Vừa chỉ tay, mồm vừa nói "măm, măm" hay "ưm ưm".

Con cũng đã hiểu nghĩa được một số từ mà bố mẹ nói. Bảo tắt đèn đi ngủ là con ngửa đầu, chỉ tay vào bóng đèn. Bảo chuẩn bị mặc áo khoác là con chỉ tay vào chỗ mắc quần áo. Bố mẹ mặc quần áo chuẩn bị ra ngoài là con vẫy tay baibai ngay. Papa còn kể là ở nhà trẻ con đã biết chỗ cất giầy của con rồi đấy.

Con biết nhìn và bắt chước một số trò anh Kiên chơi đấy. Chẳng hạn như bỏ cái gì vào hộp, hay đẩy ôtô chuyển động. Dạo này còn thích nấp sau cánh cửa để ú oà. Thấy mọi người có vẻ sợ là cười khoái chí lắm.

Con cũng tự bám vào cái xe micky và đẩy đi khắp nhà. Mỗi tội là vẫn chưa biết chỉnh hướng, nên cái xe mà đâm vào tường không đi được nữa chịu, lại é é kêu để gọi mọi người đến quay xe cho. Có hôm anh Kiên nhiệt tình đi quay xe cho em suốt. Em lái xe chạm vào đâu là anh hăng hái quay xe cho em để em đẩy đi. Thỉnh thoảng cũng ra dáng ông anh chu đáo đấy.

Mama đang cứ lo là con có khi phải 2 tuổi mới biết đi như dì Hương ấy. Thế nhưng con cố gắng vượt dì đi nhé. Cháu là phải hơn dì chứ. Nhưng cái khoản đầu to thì không cần hơn đâu con ạ.

No comments: