Saturday, March 10, 2007

Những chuyện ngộ nghĩnh của Chép

Chép chào baibai
Hồi 7 tháng tuổi Chép đã hiểu một số điều Bố mẹ và mọi người xung quanh nói. Cậu được cô giáo dậy cho cách baibai để tạm biệt. Mỗi lần nhà có khách mà chuẩn bị đi về là cậu lại tự động vẫy tay baibai, có khi còn chỉ tay ra cửa cho khách nữa ấy.Có lần sau bữa tiệc, cả nhà chia tay các cô bác để đi về, bảo Chép baibai thì cậu vẫy tay loạn lên, ra chiều là muốn nhanh nhanh đi về lắm rồi, làm mọi người cười ồ lên.

Chép không thích đồ rởm
Ở nhà có đồ chơi hình quả dâu trông rất giống thật, Chép vốn thích ăn dâu bèn nhặt ngay lấy, nhét vào mồm, nhưng nhét vào rồi mới biết nó bằng nhựa không thể cắn được.Thế là cậu cảm thấy tức lắm, ném thật mạnh quả dâu ra xa. Rồi như chưa bõ tức, cậu còn bò đến nhặt lại quả dâu đem bỏ vào thùng rác nữa. Cậu làm như không bao giờ muốn nhìn mặt cái quả dâu đấy nữa.

Chép thích ăn thịt
Bữa ăn của Chép thường có thịt (cá)+ soup rau + cơm. Nhưng Chép chỉ thích chén thịt hoặc cá thôi. Nếu thìa mà có cả rau và cơm là cậu quay đi không chịu ăn. Rồi chỉ hẳn tay vào cái bát thịt để yêu cầu. Có lúc Bố bón cho Chép phải lấy tay che thìa đi để cậu ko nhìn thấy thìa có cái gì, nhưng Chép ăn vào mồm thì lại phát hiện ra, nên lại nhè ra. Bố mẹ nhìn mà phát phì cười. Nhưng rồi đến cuối bữa thì cậu cũng chén hết sạch cả thịt và rau. Hôm nào mẹ nấu ngon thì Chép ăn nhanh lắm. Bây giờ Chép ăn được muối rồi nên nấu nhạt quá là cậu thấy ko hợp miệng.

Chép biết nghe lời mẹ
Trẻ con tầm 1, 2 tuổi rất khó bảo. Chép thì cũng chưa biết nhiều nên có lúc không thể bảo được. Nhưng bây giờ nghe mẹ quát dame (không được bằng tiếng Nhật) thì Chép biết rồi, có lúc còn gục ngay đầu xuống khóc cứ làm như là bị oan lắm ấy. Có lần mẹ nhìn thấy Chép nhặt cái gì rơi trên sàn nhà rồi nhét vào mồm, mẹ quát dame 1 cái, Chép sợ quá thè ngay lưỡi để mẹ lấy ra, một cách rất tự giác, làm mẹ vừa thấy buồn cười vừa thương.

No comments: