Sunday, May 6, 2007

Điều kỳ diệu

Sau 4 tháng trời uống thuốc, chữa trị ở 2 phòng khám TMH ở Nhật, 1 phòng khám TMH tư nhân ở Việt nam, 1 ông lang vườn ở tận Hải Dương, cuối cùng bác sĩ mới kết luận là tai Chép đã khỏi, không cần uống thuốc nữa, nhưng 10 ngày sau sẽ đi khám lại lần nữa.
Không cần phải nói là mẹ mừng đến thế nào. Thế là kết thúc một thời kỳ dài ngày nào cũng 3 lần uống thuốc sau bữa ăn, quen tới mức mà Chép còn đòi uống thuốc, lọ thuốc cũ và mới vứt khắp nhà, như 1 thứ đồ chơi của Chép. Kết thúc 1 thời kỳ mà 1 tuần phải vài lần mẹ đón Chép ở nhà trẻ về rồi đến thẳng phòng khám, chờ đến 1, 2 tiếng đồng hồ, cả bụng mẹ và bụng con đói meo, về đến nhà cũng phải 6, 7h tối, rồi vội vàng nấu ăn.
Mà Chép khỏi viêm tai có lẽ lại nhờ ông thầy lang vườn ở Hải Dương cũng nên. Ở VN, sau khi ông lang thổi vào tai Chép một thứ bột gì trắng trắng, thì Chép ngủ ngoan hẳn, không quấy đêm nữa. Sang Nhật, mẹ đưa Chép đi khám lại tai, thì bác sĩ thấy trong tai có một thứ vẩy gì màu trắng, không hiểu là gì. Mẹ bảo đấy là thứ thuốc bác sĩ ở VN đã cho vào tai Chép, thì cả bác sĩ và y tá tỏ vẻ khá ngạc nhiên. Nhưng bác sĩ Nhật vẫn kết luận là tai Chép chuyển sang viêm phía ngoài, cho thuốc kháng sinh uống trong 4 ngày rồi đến khám lại. Thuốc này uống trước bữa ăn nên mẹ toàn quên cho Chép uống, hình như chỉ uống có 3,4 lần. 4 ngày sau đến khám lại thì bác sĩ bảo đã khỏi. Thế cho nên mẹ mới nghĩ là lần trước bác sĩ chẩn đoán không được chính xác lắm, và thuốc của ông lang vườn có thể đã có tác dụng.
Dù sao thì điều quan trọng nhất là tai Chép đã khỏi, cho dù lý do là gì đi chăng nữa. Đối với mẹ, đó là một điều kỳ diệu.

1 comment:

Anonymous said...

oi gioi oi, may qua. Chuc mung Chep!!!