Thursday, May 3, 2007

Về nhà với papa

2 mẹ con và hành lý đã đến nơi an toàn sau có 3 tiếng 50 phút bay. Chép cũng ngủ được trên máy bay, chỉ có điều cái baby bed hơi bé so với người Chép nên Chép có vẻ khó chịu, cựa quậy bên này bên kia mãi. Lúc đầu cô tiếp viên còn bảo Chép lớn rồi không dùng được cái baby bed đấy, nhưng mẹ bảo cách đây 1 tháng đi máy bay, Chép vẫn được dùng. Thế là sau khi đi hỏi lại các đồng nghiệp khác, cô tiếp viên cũng đồng ý cho Chép dùng. Nếu không thì mẹ sẽ phải bế Chép suốt, thế thì mệt lắm. Chép ngủ thì mẹ cũng tranh thủ chợp mắt, buồn ngủ đến nỗi quên cả bữa ăn các cô tiếp viên phục vụ. Đến 5h30 sáng theo giờ Nhật thì 2 mẹ con xuống đến sân bay Kansai. Nếu tính theo giờ VN thì mới là hơn 3h sáng, nhưng Chép lại tỉnh ngủ và chạy khắp nơi để nghịch. Máy bán hàng tự động không có sữa nên mẹ mua tạm cho Chép 1 lon nước táo uống cho đỡ khát. Mẹ cũng gọi điện thoại công cộng báo tin cho papa là 2 mẹ con đã đến nơi an toàn. Đợi đến hơn 7h mới có taxi đi Kyoto. Đường phố Kyoto sáng sớm vắng người, không khí trong lành, có thêm một chút nắng ấm. Thỉnh thoảng xe đi qua những khu vườn hay công viên rất đẹp, cây cối xanh mướt. Vẫn lác đác thấy vài cây sakura còn chưa rụng hết. Xe khá đông khách, mẹ và Chép xuống gần cuối cùng. Đến gần dorm đã thấy papa đứng đợi ở ngoài. Papa đón Chép từ xe xuống, để ôm Chép, và ngắm nghía kiểu đầu mới của mẹ. Papa than phiền ngay là 2 mẹ con gầy quá. Mà papa trông cũng gầy đi, chắc là lại ăn uống linh tinh rồi. Về nhà 2 mẹ con được papa chiêu đãi món cháo, ăn thấy tỉnh cả người.
Thế là 2 mẹ con mình lại được về nhà rồi. 1 tháng mà tưởng như đã lâu quá rồi con nhỉ.

No comments: