Friday, January 2, 2009

Ngày đầu tiên của năm 2009

Sáng mùng 1 năm 2009, trời rét căm căm. Ra đường mới biết thế nào là rét. Thỉnh thoảng có vài hạt mưa lất phất, cứ như thời tiết của mùng 1 tết nguyên đán ở nhà vậy.

Như mọi năm cả nhà đi lễ đền và chùa trong ngày mùng 1. Bây giờ gần nhà nhất thì có đền Tanaka. Chép vẫn hay được các cô giáo cho đi dạo ra đền này chơi. Ở ngay cổng vào có một con chim công. Nhưng cậu ấy cứ lừ đừ ngủ thôi chứ chẳng chịu xòe đuôi ra gì cả. Mà làm gì có con mái nào cho cậu ấy biểu diễn chứ.

Cũng có nhiều người đến lễ. Nhưng đền này nhỏ nên không đông lắm. Chứ nếu đi đền Shimogamo thì chen không được. Cả nhà vào tung đồng xu, rung chuông và lễ. Anh Chép cũng tự tung đồng xu của mình, nhưng chắp tay lễ thì nhanh lắm. Lễ xong còn ngó ngó vào bên trong xem có những gì. Ban thờ được bầy biện rất đẹp, toàn những thứ đặc trưng cho ngày Tết ở đây như bánh nếp, hoa quả.

Phía ngoài cổng người ta đang đốt lửa bằng những thanh củi to. Chắc để xua đuổi tà ma, đem lại những điều may mắn tốt lành cho 1 năm mới. 1 ông sư (chả hiểu gọi là gì nữa) ra mời bố mẹ mỗi người 1 chén rượu gạo, uống vào thấy ấm cả người. Bây giờ mới để ý người ta để gần đó 1 bàn bầy 1 chai rượu to, cốc giấy, trang trí thêm hoa để mời khách đến viếng đền. Ông ấy cũng bảo ngày mùng 3 ở đây có tổ chức lễ cầu may, nếu có thể thì đến xem nhé.

Trước khi về anh Chép còn tranh thủ trượt mấy lần cái cầu trượt ở phía bên ngoài. Chắc đến đây chơi nhiều nên cậu thấy quen rồi. Cầu trượt cao thế mà cứ tự trèo lên tụt xuống chả thấy sợ gì cả.
Sau đến Tanaka thì cả nhà còn đi bộ sang chùa ở Hyakumanben, nhưng chùa này vắng lắm, chỉ có các gia đình đi đến thăm mộ người thân ở phía sau chùa thôi.

Định rẽ qua Qanat chơi một tí nhưng mưa quá nên cả nhà đi về. Dọc đường papa còn mua cho anh Chép 1 cái bánh bao nóng nữa. Ngày đầu tiên của năm mới lạnh nhưng thấy trong lòng ấm áp.

Đi qua cầu để vào đền lễ là bước đầu tiên trong trình tự đi lễ ở đền, theo phong tục truyền thống của người Nhật.
Rồi xúc miệng và rửa tay trước khi vào lễ. Nhưng nước hôm nay lạnh quá, anh Chép không chịu xúc miệng. Với lại trong miệng đang ngậm kẹo rồi.
Năm 2009 là năm con trâu (ở Nhật hình như là con bò). Anh Chép bây giờ lại có kiểu giơ 3 ngón chứ không phải 2 ngón nữa. Chắc quen kiểu giơ 3 ngón ra để xin kẹo ấy mà.
Papa thì bế em Khanh chụp 1 kiểu, nhưng anh Chép thì cứ mải bốc sỏi để nghịch, tay bẩn hết cả.
Những cái cổng đỏ đỏ phía sau là do các cá nhân hay các tổ chức tặng cho đền. Trên mỗi chiếc có ghi rõ cả tên. Có lần xem tivi thấy bảo những cái này đắt lắm ấy.
Em Khanh cũng tươi tắn lắm, nhìn ngó xung quanh. Hôm nay anh Chép được mama lì xì 1 cái kẹo, thế mà em Khanh chưa được gì nhỉ. Hay là 1 bình sữa nhé, hehe.

No comments: