Saturday, January 31, 2009

Các con chọn gì trong ngày thôi nôi


Rồi sau này các con sẽ trở thành những người như thế nào?

Vào ngày con tròn 1 tuổi, bố mẹ thường hay đưa ra một số đồ cho con chọn, xem con có thiên hướng gì về sau. Điều này chưa chắc đã đúng mà chỉ là một phong tục dân gian thôi, nhưng hoá ra phong tục này không chỉ có ở Việt nam mà Nhật bản hay Hàn quốc cũng có. Có lẽ đây là 1 kiểu bói toán được du nhập từ Trung Quốc(?). Ở Nhật bản người ta gọi phong tục này là erabi-tori. Những đồ vật cũng được quy định khác nhau tuỳ theo vùng miền, và có lẽ cũng thay đổi theo thời gian. Nhưng về cơ bản những thứ hay được dùng là cuộn chỉ hay sợi chỉ (tượng trưng cho sự trường thọ, sống lâu), gạo (tượng trưng cho sự đủ ăn, hay thiên hướng làm nông nghiệp), tiền (tượng trưng cho sự giầu có, hay thiên hướng làm thương nhân, buôn bán, hoặc có khi người ta cũng dùng bàn tính), bút và vở (tượng trưng cho thiên hướng học hành giỏi giang). Hoặc người ta lại dự đoán thiên hướng nghề nghiệp của đứa trẻ qua việc cho chọn bàn tính (thiên hướng làm kế toán), bút chì (thiên hướng làm nhà văn) hay cái kéo (thiên hướng làm nhà tạo mẫu, thiết kế hay làm đẹp). Nói chung là tuỳ theo quan điểm của bố mẹ, chứ chẳng có quy tắc cụ thể nào. Ở Việt nam thì mama cũng không rõ là có quy định những thứ gì nữa, nhưng cứ thử cho vui xem thế nào thôi.

Ngày sinh nhật 1 tuổi của anh Kiên, sau khi đã tiệc tùng no say rồi thì bố mẹ nhớ ra là phải thử cho con chọn xem thế nào. Bố mẹ đem ra vài thứ, cũng chả rõ là nó tượng trưng cho cái gì cụ thể: 1 cái bút, 1 cái thìa, 1 cái que nhựa đồ chơi, lại 1 cái dài dài đồ chơi nữa (bố mẹ để nhiều cái dài dài thế để cho nó giống với cái bút đấy), 1 cái kẹo (thay cho gạo), 1 tờ tiền 1000Y (chắc ngày xưa người ta dùng vàng nhỉ), 1 cái ôtô đồ chơi mà con vẫn thích. Xếp tất cả các thứ ra rồi cho con ở cách xa khoảng 3m, con bò nhanh như "tên bắn" đến (phải nói là con bò nhanh thật) rồi 1 tay lấy ngay chiếc bút, còn tay kia lấy ngay cái que nhựa. Để mama "phán" xem là con trai mama có thiên hướng gì nhé: vì con lấy chiếc bút nên có vẻ con cũng ham học đấy, nhưng sau đó con lại còn thích cả chiếc que nhựa đồ chơi, nghĩa là con cũng ham chơi nữa. hừm, sau này không biết là con có chăm chỉ học hành không nhỉ. Sau đó bố mẹ lại thử 1 lần nữa, cho con ra xa để con bò lại gần xem lần thứ 2 thì con chọn cái gì. Lần này thì bố mẹ được 1 phen cười vỡ bụng vì con chọn ngay tờ tiền 1000Y. Chắc là sau này con trai sẽ giầu có đấy, bố mẹ chả phải sợ đâu. Mẹ cười to quá làm con trai sợ không biết chuyện gì đang xảy ra nên mếu luôn. Cái đoạn này cũng được quay video hết rồi, để vài chục năm nữa xem lại xem có đúng không nhé.

Đến lượt em Khanh 1 tuổi thì hôm sinh nhật em, bố mẹ quên mất việc này. Để đến hôm sau vậy (chắc là bói chệch 1 ngày vẫn "thiêng" thôi). Em Khanh là con gái nên bố mẹ để hơi khác một chút: 1 cái bút, 1 cái thước kẻ, 1 lọ nước hoa, 1 cái gương, 1 thỏi son (toàn những đồ con gái xem con gái của mama sau này có điệu đà không nhé), 1 cái bánh, 1 cái bàn tính, 1 tờ tiền yên (lần này papa rút trong ví ra cả tờ 1 man nhé). Em Khanh được đặt ra xa một chút để bò gần lại, nhưng lần này hơi khác ở chỗ là mama phải giữ chặt anh Kiên không để anh Kiên xông vào cướp, còn papa thì quay video. Đến nơi thì cái em Khanh chọn đầu tiên là cái bánh (cái này thì không hề nằm ngoài dự đoán của bố mẹ nhỉ, em thì chỉ có ăn là nhất thôi, papa bảo đúng là con pig), rồi 1 tay cầm bánh 1 tay chọn thêm cái bút. Phù, thế là mama thở phào nhẹ nhõm rồi, con gái không chỉ biết có ăn mà còn chăm chỉ học hành nữa. Đúng rồi con nhỉ, có học thì mới có cái mà ăn, mà có ăn thì mới có sức mà học, "có thực mới vực được đạo" ấy mà. Vẫn muốn thử lần thứ 2 nên mama lại bế em Khanh ra xa, nhưng tay em vẫn cầm chặt cái bánh không chịu bỏ ra, mama chỉ lấy được mỗi cái bút. Lần thứ 2 thì em chọn cái bàn tính điện tử, chứ không hề để ý đến tờ tiền nhé. Chắc con gái có khiếu kinh doanh, làm kế toán hay đếm tiền đây. Thế cũng không đến nỗi tồi, nhất là trong thời buổi này "phi thương bất phú" con nhỉ. Sau này con cố gắng học thật giỏi ở trường, ra ngoài xã hội thì làm ăn giỏi, kiếm được nhiều tiền, để có nhiều cái mà ăn nhé. À mà con gái chẳng để ý gì đến son phấn làm đẹp nhỉ, chắc là mải học mải làm ăn quá đây. Con gái cũng nên điệu đà một chút chứ, nếu không thì đầu to, răng khểnh, trán dô thế kia nhỡ sau này ê sắc thì khổ. Hêhê.

3 comments:

Huong-Giang Pham said...

Chuyện nhà chị vui thật! Hồi Sóc 1 tuổi em cũng chẳng nhớ ra để cho nó chọn xem nó thích gì nữa. Bây giờ thì chỉ thích ô tô với máy móc thôi chị ạ. Còn cái gì lạ lạ là cũng phải sờ vào xem nó thế nào. Chẳng biết lớn lên nó thích làm gì nữa.

Chep-kun Family said...

cai nay chi choi cho vui thoi, chu cha biet dung sai gi dau me no a. Chep bay gio cung chi toan o to voi tau dien, cha thich doc sach doc truyen gi may

Anonymous said...

dì hương, giời, đọc thấy buồn cười quá, cái này đúng đấy chứ, em tin, hehe