Saturday, January 3, 2009

Thiếu một chút, đã sao?


(Dựa trên cảm xúc từ bài thơ "Thêm một" của thi sĩ Trần Hoà Bình)

thiếu một chút muối thôi

món ăn thành nhạt nhẽo

thiếu chiếc ô che đầu

cơn mưa thành đáng trách


thiếu một chút nắng mai

sao thấy ngày u ám

thiếu một chút ánh trăng

thấy đêm đen không màu


thiếu một chút thông tin

thấy mình như lạc lõng

thiếu một chút vận may

mà thành người chiến bại


thiếu một chút khôn ngoan

ra quyết định sai lầm

thiếu một chút niềm tin

nghi ngờ nhau mãi mãi


thiếu một chút bình tâm

lời nói thành xúc phạm

thiếu một chút bao dung

chẳng thể nào tha thứ


thiếu một lời hỏi han

thấy lòng sao cô quạnh

thiếu một lời chỉ dẫn

thấy mình mất hướng đi


người đời ai cũng nghĩ

thiếu thứ này thứ kia

nhưng thiếu nào có phải

lúc nào cũng không hay


thiếu một chút bận bịu

có thể ngắm bình minh

ngồi bên nhau tán chuyện

nhấm nháp tách cà phê


thiếu một chút khôn ngoan

thấy sống đời đơn giản

thiếu một chút bon chen

thấy như lòng thanh thản


thiếu một chút tuổi tác

thấy sức trẻ căng tràn

thiếu một chút trải nghiệm

có thể dám hiểm nguy


thiếu một chút bình thường

có khi thành kiệt xuất

thiếu một chút lý thuyết

có thể thực tế chăng ?


thiếu một chút, đã sao ?

bằng tình yêu bù lại


No comments: