Monday, January 19, 2009

Triển lãm tranh

Thứ 7 vừa rồi cả nhà lại được đi xem tranh của anh Kiên dự triển lãm. Anh Kiên có nhiều tác phẩm lắm rồi. Chắc ở nhà trẻ tuần nào anh chẳng "sáng tác" ra được 1 cái. Mỗi người còn có 1 ngăn riêng để đựng các tác phẩm của mình. Đến cuối năm thì các cô sẽ "bàn giao" lại hết cho phụ huynh. Năm ngoái mama đã được đem về nhà 1 cái phong bì cỡ lớn đựng tất cả các tác phẩm của anh Chép trong năm 2008. Mama đã đem hết về Việt nam cất ở nhà ông bà rồi. Sau này anh Kiên mà có phòng riêng thì treo tất cả lên để trang trí nhé. Hoặc mama sẽ làm riêng cho con 1 phòng trưng bày các "tác phẩm nghệ thuật theo trường phái trìu tượng" nhỉ. Biết đâu sau này người ta biết đánh giá đúng các tác phẩm của con, hehe.
Không biết sau 1 năm thì tác phẩm của anh Kiên có gì mới không nhỉ. Còn em Khanh thì bé quá, chưa vẽ được gì nên các cô chỉ chụp ảnh em và các bạn để dự triển lãm thôi.
Phong trưng bày vẫn được bố trí giống như năm ngoái, các tranh được chia theo độ tuổi, từ 0 đến 5 tuổi. Tranh của anh Kiên thuộc lớp 2 tuổi, mặc dù anh Kiên đã lên 3 rồi cơ đấy. Mẹ và anh Kiên đang đi tìm xem tranh của anh Kiên treo ở đâu nào. Nhưng anh Kiên chẳng tìm thấy vì tranh treo cao quá, mà anh Kiên cũng chẳng có hứng thú đi ngắm tranh, chỉ nhìn 1 tí là lại chạy nhảy đi lung tung.
Em Khanh thì được papa cho nằm luôn xuống sàn để bò, tranh thì chả ngắm, nhưng thấy papa chụp ảnh thì cười tươi lắm.
Đây, tác phẩm của anh Kiên đây rồi. Hỏi anh Kiên là "con vẽ cái gì đấy" thì Kiên trả lời là "hikoki"(máy bay). Mama nhìn chẳng thấy giống cái máy bay gì cả. Mà nhìn cái tranh này mama nhớ ngay đến cái tranh con vẽ năm ngoái, cũng hao hao như thế. Cái màu đỏ là cái con vẽ năm nay, cái màu xanh ở dưới là cái con vẽ năm ngoái. Con vẽ cách nhau 1 năm sao mama thấy giống nhau thế nhỉ. Kể ra con vẽ được 2 cái tranh gần giống nhau thế là giỏi đấy. Nhưng cái tranh năm ngoái thì con bảo là con cua, còn tranh năm nay con lại bảo là cái máy bay. Đúng là tranh trìu tượng, hiểu thế nào mà chả được, con nhỉ. Bây giờ cứ cầm bút vẽ là thế nào con cũng bảo con vẽ máy bay, tàu điện hay ôtô, hoặc bắt bố mẹ vẽ cho xem. Hôm nọ con vẽ cái đường ray tàu điện giống lắm, cũng kẻ 2 đường song song rồi các thanh ở giữa, y như thật ấy.

Mama và em Khanh bên dưới tác phẩm của anh Kiên. Các tác phẩm của các anh chị khác cũng trìu tượng không kém nhỉ.
Papa còn cho em Khanh đứng 1 tí để chụp ảnh, nhưng chỉ được mấy giây thôi là phải đỡ em rồi. Đây là các tác phẩm của các anh chị 4, 5 tuổi. Phải công nhận là trẻ con Nhật vẽ rất tốt, biết tưởng tượng và thể hiện ý tưởng bằng màu sắc. Không biết sau này 2 anh em về Việt nam thì có được học vẽ ở mẫu giáo không nhỉ. Chẳng biết ngày xưa mama được dạy vẽ thế nào, chứ bây giờ chưa chắc mama đã vẽ được như các bạn 4, 5 tuổi này đâu.
Đến lúc sang Qanat chơi thì lại được thưởng thức gian trưng bày tranh dự thi theo chủ đề "Vẽ từ nội dung các câu chuyện" của các anh chị tiểu học. Tranh ở đây mới gọi là đáng ngạc nhiên chứ. Mới học tiểu học gì mà vẽ giỏi thế không biết. Bế em Khanh đi xem tranh một lúc thì em luôn mồm "măm măm măm". Đang thưởng thức nghệ thuật thì con lại chỉ nghĩ đến ăn. Chán quá.

No comments: