Tuesday, March 10, 2009

Khám sức khỏe 3 tuổi

Hôm qua (17/3) mama vừa đưa anh Kiên đi khám sức khỏe 3 tuổi ở hokensyo (kiểu như phòng y tế quận). Trước khi đi mama mới đọc các giấy tờ hướng dẫn, may quá là còn giở ra đọc thì mới biết là phải lấy nước tiểu vào buổi sáng để xét nghiệm, nhưng còn phần tự kiểm tra thị giác và thính giác thì không kịp làm trước khi đi rồi, thôi để sau vậy. Phần này bố mẹ phải tự làm ở nhà cho con theo chỉ dẫn.

Buổi sáng ở nhà trẻ anh Kiên lại có chương trình đi dạo cả buổi sáng, đem obento đi ăn rồi mới về. Sáng ra mama phải chuẩn bị 1 hộp bento, 1 bình nước, 1 hộp đựng khăn lau tay, 1 hộp đựng dĩa, 1 túi quần áo để thay. Tất cả cho cái 1 cái balô con để Kiên đeo đằng sau lưng. Hôm nay cả lớp đi dạo ở bờ sông kamogawa. Đến 1h chiều mama đến đón Kiên để đi khám thì Kiên đang ngủ trưa. Thấy cô bảo là đi dạo về mệt quá nên Kiên ngủ ngon lắm. Con trai vẫn còn chưa tỉnh ngủ, nhưng biết được đi khám thì có vẻ thích lắm. Mama hỏi Kiên có ăn hết obento không, Kiên bảo Kiên ăn hết, nhưng kêu mệt thì omotai (nặng quá). Chắc là cái balô đeo sau lưng nhiều đồ nên hơi nặng. Mama hỏi: thế lúc về có nặng không? Kiên bảo không. Chắc ăn hết obento nên đỡ nặng nhỉ. Lần đầu tiên mama làm obento cho Kiên đi ăn với các bạn đấy, toàn những thứ Kiên thích: onigiri (cơm nắm), trứng chim cút, xúc xích, chikuwa rắc nori, xúp lơ luộc, măng xào. Kiên ăn hết thế là mama mừng lắm rồi. Dạo này Kiên thích ăn obento lắm. Bữa chiều mà được mama làm cơm xếp vào obento là thế nào cũng kêu "yatta" cho mà xem.

Chỗ khám hôm nay cũng đông, gặp cả bạn Hibiki cùng lớp cũng đến khám. Mẹ bạn ấy bảo sáng ra đã chuẩn bị obento cho bạn ấy rồi nhưng bạn ấy lại bị kaze nên phải nghỉ ở nhà. Kiên cầm cái thẻ khám số 21 cứ nhìn số đọc rồi nhìn khắp nơi xem có số 1 và số 2 không. Trong lúc chờ gọi vào khám thì mama và Kiên phải đọc được đến gần chục quyển truyện tranh khác nhau. Kiên cứ chạy đi chạy lại lấy hết quyển này đến quyển khác.

Đầu tiên là khám chung chung, rồi đo chiều cao cân nặng, khám mắt và cuối cùng là tâm sinh lý.
Khám chung chung: Nói chung các nhân viên y tế ở đây cũng chỉ hỏi qua loa về tình trạng phát triển của trẻ xem có vấn đề gì không, nhất là bố mẹ có cảm thấy căng thẳng trong việc chăm sóc con cái hay không. Mới đầu vào khám Kiên có vẻ e dè, được hỏi tên, tuổi thì mãi không nói. Rồi Kiên được đưa cho 5 miếng gỗ xếp thành hình giống như yêu cầu thì Kiên xếp được ngay. Cái này đối với con chắc là sở trường, vì ở nhà con còn tự nghĩ ra đủ hình mà xếp cơ mà. Rồi vẽ hình tròn, vòng từ trái sang phải như các bạn nhật, chẳng có gì khó.
Chiều cao, cân nặng: Kiên ở mức trung bình, cao gần 95cm và nặng 13.8kg (hôm nọ ở nhà trẻ cân được 14kg cơ đấy)
Khám răng: Kiên có đủ 20 chiếc răng nhưng 2 răng cửa ở hàm trên có dấu hiệu bị sâu, và răng ở hàm dưới hơi có cao răng. Mama được khuyên là nên đưa con đi khám nha khoa.
Khám tâm lý: Kiên lại tiếp tục được kiểm tra 1 số bài và lần này thì con trả lời nhanh chứ không rụt rè như lúc đầu nữa. Chẳng hạn như chỉ tên đồ vật, chỉ khuôn mặt với các trạng thái vui buồn ngạc nhiên khác nhau, chỉ hình to nhỏ,...Kiên được khen là giỏi quá.
Khám xong 2 mẹ con còn đi chợ mua thức ăn rồi mới về nhà. Hôm nay Kiên được mẹ cho đi chơi thảnh thơi thế này thích lắm, lại còn được về nhà sớm hơn em Khanh nữa chứ.

---------------------

Đỏ và vàng
Dạo này con trai chỉ thích có 2 màu đỏ và vàng, chỉ đúng 2 màu đấy thôi. Ở nhà mà chọn bút màu để vẽ là cũng chỉ đúng 2 màu đấy. Chơi xếp hình bằng những miếng nhựa có 3 màu xanh, đỏ, vàng thì con cũng chỉ chọn miếng màu đỏ và vàng để xếp. Con tự xếp được nhiều hình lắm. Xếp xong thì con cất các miếng đỏ và vàng vào hộp, còn miếng màu xanh thì vứt ra ngoài. Mama bảo xếp chung vào nhưng nhất định con không chịu nghe. Hộp của con chỉ có đúng 2 màu đấy thôi, không thể khác. Đến nhà trẻ chơi con cũng chọn các loại tàu, xe màu vàng và đỏ rồi nằm bò ra sàn chơi. Đỏ thì con vẫn rất thích rồi vì đấy là màu của xe cứu hoả, con thì lúc nào cũng chỉ xe cứu hoả thôi. Còn màu vàng thì mama cũng không hiểu tại sao con lại thích đến thế. Để xem sau này sở thích của con có thay đổi không nhé.

Tính hiếu thắng
Con trai có cái tính làm cái gì cũng muốn mình phải làm trước. Đi ra khỏi nhà, xuống cầu thang cũng phải là mình đi trước tiên. Rồi ở nhà trẻ về là cũng phải lên xe đạp cùng mama đi trước em Khanh và papa, rồi giục mama phải đi thật nhanh để papa không đuổi kịp. Papa mà xuất phát trước là thế nào cũng mếu máo. Bây giờ đến giai đoạn 2 anh em bắt đầu thi nhau ăn và tranh nhau ăn. Muốn cho anh Kiên uống sữa là cho vào bình để 2 anh em thi xem ai uống xong trước. Thế là anh Kiên cũng nằm khểnh ra như em để tu bình. Em Khanh thì hiển nhiên là uống rất nhanh rồi, vèo 1 cái hết bình 100cc, làm anh Kiên mặt phụng phịu rồi quay ra nhìn em tức tối, đến mức mà còn định đánh em nữa. Mama đành vội vàng đi rót thêm cho em Khanh 50cc nữa để em thi tiếp với anh. Nhưng mama vừa cầm bình cho em uống vừa rút ra để ngăn không em uống xong trước anh, chứ không chỉ loáng cái là lại hết. Cuối cùng thì anh Kiên cũng uống xong trước, mặt giãn ra tươi tỉnh, rồi kêu "Kiên-chan hayai yo, akachan hayai nai desyo" (Kiên nhanh còn akachan thì không nhanh)

Phân biệt trái phải
Kiên được dậy đâu là bên trái, đâu là bên phải rồi đấy. Đi xe đạp lúc nào rẽ trái thì Kiên bảo rẽ trái, lúc rẽ phải thì Kiên bảo rẽ phải. Lúc đầu chưa hiểu lắm thì cứ rẽ trái rồi tiếp theo là rẽ phải, rồi lại rẽ trái, cứ thế. Nhưng bây giờ thì có vẻ chuẩn hơn rồi. Hỏi chân trái, chân phải, tay trái, tay phải là trả lời đúng ngay.

Vỉa hè ở đây được chia làm 2 bên, một bên màu trắng dành cho người đi bộ, và 1 bên gạch đỏ dành cho người đi xe đạp. Mama đèo Kiên đi xe đạp, đi bên đường màu đỏ. Kiên bảo:
Mama, bên này là xe đạp, bên kia không phải nhé. Mama đi bên này nhé. Đi bên kia không được đâu. Như thế thì Kiên yêu.
Con trai dài giọng ra giảng giải ghê không.

Kiên vừa đánh răng xong, đang nằm trong chăn với mẹ. Mẹ nói chuyện với Kiên bảo: Ông bà đi dạo này, rồi về ăn cơm, chắc là bây giờ cũng đi ngủ rồi đấy. Kiên bảo: đánh răng nữa chứ.

Đây là 1 số tác phẩm mà Kiên tự xếp. Những miếng nhựa này bây giờ là trò Kiên say mê nhất, cứ mày mò cả buổi tối.

đây là đường tàu

đây là đường hầm cho xe chạy qua

còn đây thì Kiên gọi là pháo hoa, lại còn dùng cái hộp để xếp cho dễ nữa chứ

No comments: