Sunday, March 8, 2009

Một ngày ở công viên Umekouji

Mama dự định đưa 2 anh em đi chơi công viên Umekouji từ lâu rồi mà đến hôm nay mới thực hiện được. Công viên này ở gần ga Kyoto, nên nhà mình đi bus 206 rồi xuống đi bộ 15phút là đến nơi. Công viên này có tàu điện chạy nên chắc anh Chép sẽ thích lắm.

Lúc đầu mới vào cổng thì thấy 1 khu đất rộng mênh mông cho trẻ con chơi đủ các trò và chạy nhảy. Đi vào sâu hơn 1 chút thì cũng mới chỉ thấy cây, mà toàn là cây chưa mọc lá nên không thấy đẹp. Có 1 con suối (chắc là nhân tạo) và bãi đá, cho anh Chép và em Khanh xuống sờ nước, nhặt sỏi một tí. Nhưng em Khanh cầm viên sỏi thì cho ngay vào mồm cắn và mút nên đành phải tịch thu của em. Công viên này ngay cạnh ga Kyoto nên từ trong công viên có thể nhìn thấy rất nhiều đường ray, tàu và shinkansen chạy ngược chạy xuôi liên tục. Anh Chép ngồi nhìn thích quá, cứ tàu chạy qua thì bảo là tàu, shinkansen chạy qua thì chỉ shinkansen. Rồi đếm tàu. Có lẽ cho anh Chép ngồi mãi thế này cả ngày cũng không chán, đến lúc bắt đi tiếp thì cứ nhăn nhó không chịu. Phải đi tìm cái chỗ đoàn tàu của công viên để đi chứ, không cứ ngồi nhìn mãi thế này thì chán chết.

Đi một lúc lâu nữa thì cũng đến cái chỗ cần phải đến. Đây là khu bảo tàng tàu chạy bằng hơi nước. Anh Chép nhìn thấy cái bánh xe khổng lồ của tàu hơi nước để ngay phía ngoài cửa đã tần ngần đứng xem rồi. Kiểu này vào trong thì chắc "choáng" lắm đây, đúng sở trường và niềm đam mê của con là tàu điện. Vé người lớn 400 yên/người, còn trẻ em trên 4 tuổi thì 200 yên. Thế là cả anh Chép và em Khanh đều được free, may quá.

Bên trong trưng bày những mô hình tàu chạy bằng hơi nước, màn hình chiếu lịch sử ra đời và sự phát triển, mô hình hoạt động thu nhỏ mà bấm nút start là nó sẽ xuỳnh xuỵch chạy như thật, và có cả 1 cái đầu tàu thật để chui vào kéo còi tàu, kéo phanh hay quay bánh lái. Anh Chép chui vào chui ra mấy lần, còn em Khanh thì chẳng ngại gì cả kéo còi tàu kêu liên tục. Tiếng còi tàu này rất quen thuộc nếu hay xem các phim thời chiến tranh những năm 45 gì đấy.

Tưởng chỉ có mỗi mấy giàn phòng trưng bày này, thế mà đi sang khu bên cạnh thì có cả 1 không gian mênh mông trưng bày rất nhiều các chiếc tàu thực sự sản xuất theo các năm. Mọi người có thể trèo vào bên trong của các khoang lái tàu, vặn cái nọ hay cái kia hay nhìn ngắm. Anh Chép lại mắt tròn mắt dẹt. Rồi có cả các mô hình thu nhỏ để cho các cháu chơi. Nhưng được 1 lúc thì anh Chép đòi được đi tàu thật cơ. Nhưng đến 1h30 mới mở cửa để khách lên tàu, trong lúc chờ đợi thì tranh thủ ăn đã. Anh Chép mải giục đi tàu nên chẳng ăn được mấy.

Hoá ra là được đi 1 cái tàu hơi nước thực sự. Nhân viên xúc than cho vào lò, đun nóng lên rồi khói phun ra mù mịt, hơi nước phun ra phía dưới làm mấy đứa trẻ đứng gần xem sợ quá chạt dạt ra, còn bố mẹ thì phì cười. Nhà mình xếp hàng mua được vé ngay gần đâu nên được đi chuyến đầu tiên. Anh Chép lên tàu nhưng vẻ mặt lại bắt đầu hơi căng thẳng. Tàu rú còi to và chuyển bánh. Tưởng là sẽ được đi vòng quanh cái công viên này thế mà vừa mới chạy được mấy phút đã thấy tàu dừng lại, rồi chạy ngược trở về. Thỉnh thoảng những chiếc tàu tokyu thời hiện đại chạy vụt qua ngay trước mặt. Một sự so sánh quá rõ ràng. Chiếc tàu hơi nước vẫn chậm chạp, lại rú còi và nhả khỏi để cập bến. Anh Chép có vẻ như cũng thoả mãn rồi nên ra ngồi ghế đá ăn uống và ngắm chiếc tàu hơi nước đi những chuyến sau. Mỗi lần đi là lại nhả bao nhiêu khói đen lên trời, chắc ô nhiễm lắm.

Hôm nay có vẻ như anh Chép ngập trong các loại tàu. Ngồi ghế đá vừa được ngắm tàu hơi nước, vừa được ngắm tokkyu và shinkansen, đúng là chẳng có gì bằng. Đến lúc bảo anh Chép đi tiếp sang chỗ khác thì anh ấy cứ hỏi đi hỏi lại là có phải đi về không vì anh ấy vẫn chưa muốn về "mama, về ka?". Mama bảo đi tiếp ra ngoài kia chơi thôi, rồi hôm nào lại quay lại đây đi tàu nhé.

Phía bên ngoài có khu vui chơi cho trẻ con, nhưng anh Chép kêu mệt nên chỉ trượt vài cái rồi thôi. Rồi 2 anh em nằm ghế chơi cho đỡ mệt. Em Khanh ngồi xe đẩy lâu bây giờ được đứng xuống bám vào ghế thì thích lắm, tay cầm cọng cỏ thỉnh thoảng lại đưa lên mồm.

Đi từ sáng mà đến tận 5h chiều cả nhà mình mới về đến nhà. Người vui nhất hôm nay chắc là anh Chép, đến tối về đến nhà vẫn chỉ bắt mama vẽ cái shinkansen, tokkyu với cái tàu hơi nước.

3 bố con trước khu trưng bày một loạt các đầu tàu hơi nước thuộc các năm sản xuất khác nhau.
梅小路公園

Chép và papa bên trong khoang lái
梅小路公園

梅小路公園

2 bố con cùng làm lái tàu. Đây có lẽ là niềm mơ ước thời thơ ấu của anh Chép đây.
梅小路公園

2 anh em nằm nghỉ và nghịch cây cỏ, thật dễ chịu.
梅小路公園

梅小路公園

梅小路公園

Rồi ngồi xuống bãi cỏ cho thoải mái.
梅小路公園

No comments: