Saturday, March 28, 2009

Những kỷ niệm buồn ở nhà trẻ

Nghe cái tiêu đề như vậy có vẻ hơi khó hiểu, nhưng mama muốn kể lại những tai nạn nhỏ của các con ở nhà trẻ suốt gần 3 năm qua. Lẽ ra mama không muốn nhắc đến đâu nếu như nó không xảy ra khá nhiều lần.

Lần đầu tiên là anh Chép bị ngã từ trên bàn thay bỉm cao gần 1m ở nhà trẻ, lúc đấy con mới có 6 hay 7 tháng tuổi gì đó. Cô giáo của con là cô Shimako, 1 cô giáo đầy kinh nghiệm trong công việc mà bố mẹ vẫn tin tưởng và ngưỡng mộ phong cách của cô. Mama đang ở trường thì cô gọi điện, nói là con bị ngã, mama phải đến trường để cùng cô đưa con đi bệnh viện khám. Mama liên lạc ngay với papa để bố mẹ cùng đến trường xem thế nào. Mama lo quá. Lúc đến nơi thì con đang ngủ trưa. Cô kể lại sự việc và liên tục xin lỗi. Lúc đấy cô đang thay bỉm cho con ở trên bàn, cô vừa quay đi vứt cái tã, chỉ vài giây thôi thì con đã lật người lại, vượt qua cái chắn cạnh bàn và rơi xuống đất. Cũng may là con hơi bám được vào cạnh bàn và rơi người xuống chứ không bị đập đầu. Nhưng cái bàn khá cao so với người con. Sau đó cô có theo dõi các biểu hiện của con, mặc dù không thấy có gì khác thường, cô vẫn liên lạc ngay với bố mẹ để đưa con đi khám. Papa nhìn qua thấy con không sao nên quay lại trường, chỉ có mẹ và cô đưa con đi bằng taxi. Cô địu con sau lưng, đi gấp gáp, mái đầu bạc trắng, lưng cong cong làm mama thấy cô như là 1 người bà hơn là 1 cô giáo. Cô tự địu con, chứ không cho mẹ bế, vì cô nghĩ đấy là bổn phận là trách nhiệm của cô, là lỗi của cô. Mama cứ đi theo sau cô như thế đến bệnh viện. Đến nơi cô trình bày rõ ràng với bác sĩ, bác sĩ khám xong thì kết luận là không có vấn đề gì. May mắn là con không bị làm sao. Cô vẫn tiếp tục xin lỗi. Cô bảo 30 năm trong nghề chưa bao giờ cô để xảy ra những việc như thế này, thế mà đến lúc cô đã quá lão luyện trong nghề rồi, đã gần đến tuổi nghỉ hưu rồi mà còn để xảy ra lỗi đáng tiếc. Cô bảo sẽ sắp xếp lại phòng, sẽ kê lại cái bàn thay bỉm để không để xảy ra sự việc tương tự nữa. Thực lòng là mama chỉ lo lắng cho con, chứ không trách cô nhiều, bởi sự việc xảy ra ngoài mong muốn, và do 1 lỗi sơ xẩy rất nhỏ của cô, hơn nữa con ở tầm tuổi đấy chân tay không lúc nào ngừng nghỉ, làm người lớn nhiều khi cũng không theo kịp. Nhưng trong lòng mama vẫn thầm mong các cô luôn cẩn thận hơn để các cháu không bao giờ bị ngã như thế nữa, mama nghĩ trong lòng chứ không nói ra. Sau đấy thì cô Shimako cũng chuyển sang nhà trẻ khác. Suốt thời gian cô chăm sóc anh Chép có bao nhiêu kỷ niệm vui và thân thiết, nhưng cũng có 1 chuyện không vui như vậy mà bây giờ mama mới kể ra.

Lần thứ 2 là em Khanh. Cô Hara bảo là cô đang bế em trên tay, định đặt em xuống sàn, nhưng ở khoảng cách khoảng 20cm cô bị tuột tay và em bị đập mông xuống sàn. Có lẽ là em không bị đau, nhưng do bất ngờ nên em sợ, khóc kinh lắm, khóc đến mức ngừng thở một lúc, mặt tím xanh đi. Cô lại xin lỗi. Còn mama hỏi lại xem em có bị va vào đầu không. Chắc là em không sao đâu, nhưng tại lúc khóc, mặt em xanh đi nên cô cũng lo lắng.

Lần thứ 3 vẫn là em Khanh. Hôm đấy lớp rất vắng vì có đến 6 bạn nghỉ ốm, nên chỉ còn Khanh và 2 bạn khác đến lớp. Lúc đến đón Khanh, bố mẹ lại phải nghe cô xin lỗi vì hôm nay Khanh nghịch cái ghế, rồi nhét tay qua khe thế nào mà bị kẹp, chỗ móng tay hơi bị chảy máu. Các cô đã lau cồn rồi nhưng vẫn còn vết máu khô. Đến 1 tuần sau chỗ móng tay của con vẫn chưa khỏi hẳn. Khổ thân con. Chắc lần này khá đau đây.

Lần thứ 4 và thứ 5 thì vẫn là em Khanh, và 2 lần này chỉ cách nhau có đúng 1 ngày. Khanh đang trong giai đoạn vịn đứng và tập đi, mà lại hay có kiểu vịn đứng lên rồi cứ thế đứng, bỏ 2 tay ra. Những lúc như thế nếu không có bố mẹ đỡ là ngã rồi. Cho nên hôm đấy ở nhà trẻ, Khanh cũng vịn đứng lên rồi ngã ra phía sau, va đầu vào cái thanh gỗ. Các cô bảo đã chườm mát cho con 30 phút rồi, nhưng mama vẫn thấy hơi sưng. Rồi chỉ 2 ngày sau, cô lại đến xin lỗi vì cô không để ý nên Khanh bị 1 bạn khác đẩy ngã. Khổ thân con gái của mama, ngã liên tục mà lại toàn bị va đầu. Còn mama có cảm giác không hiểu sao dạo này các cô có vẻ làm việc không được tập trung cho lắm. Cứ mỗi lần đến đón con mà thấy cô lại gần rôi "ano~" là mama biết ngay là có chuyện rồi.

Gần đây, đi họp cho các con, được nghe cô thông báo về ảnh hưởng kinh tế, phải cắt giảm 1 số khoản mà từ trước đến nay nhà trẻ vẫn cung cấp, nhưng cô cũng bảo nhà trẻ luôn cố gắng để không làm giảm chất lượng giáo dục. Nói đến chất lượng của nhà trẻ là mama lại nghĩ ngay đến những lần con bị ngã. Chất lượng là thể hiện ở đó đấy. Kinh nghiệm và sự thành thục trong công việc của các cô sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến sự an toàn và quá trình phátt triển của các cháu. Dù sao thì ở đây bố mẹ cũng được thông báo đầy đủ và chân thực về những sự việc xảy ra. Mama chỉ mong sao mỗi ngày con đến trường là mỗi ngày bố mẹ cảm thấy yên tâm và tin tưởng.

No comments: