Saturday, May 3, 2008

Chép nói ngọng

Chép phải tiếp xúc với 2 ngôn ngữ một lúc nên có vẻ như ngôn ngữ nào cũng bị chậm, tiếng Việt thì chậm hơn trẻ con ở Việt nam, còn tiếng Nhật thì chậm hơn trẻ con Nhật. Điều đấy cũng dễ hiểu thôi. Vì ở nhà trẻ các cô và các bạn chỉ nói tiếng Nhật nên Chép tiếp thu bằng tiếng Nhật, nhưng về nhà thì lại nghe bố mẹ nói tiếng Việt, nên Chép không được "ôn lại" những gì học ở nhà trẻ. Mà Bố mẹ thì không biết ở nhà trẻ Chép đã học thêm được những từ gì. Nhiều khi Chép nói ra những "từ mới" học ở nhà trẻ làm bố mẹ rất ngạc nhiên, nhưng có khi mẹ nghe mãi mà vẫn chẳng hiểu là Chép muốn nói gì. Đấy là bởi vì Chép thì hơi ngọng, mà trình độ tiếng Nhật của mẹ thì chưa đủ đến mức mà có thể hiểu được những từ "ngọng" của con. Mẹ thử liệt kê ra xem Chép ngọng tiếng Nhật như thế nào nhé:

Không phát âm được "ru" và "re". Chẳng hạn trong tiếng Nhật có từ kore (cái này) thì Chép toàn nói thành kô-dê. Rồi kuruma (ôtô) thì nói thành ku-du-ma, ofuro (tắm) thì thành o-fu-do. Nhưng cũng bắt đầu bằng "R" nếu là ringo (quả táo) hay kirin (hươu cao cổ) thì Chép vẫn nói được.

Không phát âm được "S". Sakana (con cá) thì Chép toàn nói thành a-ka-na, sửa mãi vẫn chưa được. Hay nhiều khi âm S bị biến thành âm T như Usagi (con thỏ) thì thành u-ta-gi, sensei (cô giáo) thì thành ten-tei nghe đến là buồn cười.

Có những từ thì Chép nói chỉ có bố mẹ may ra mới hiểu được, chứ người ngoài nghe thì chắc là chịu. Chẳng hạn, khi qua đường, các xe ở đường cắt ngang phải dừng lại vì đèn đỏ, thì thay vì nói "su-top-pu" (dừng lại) theo kiểu Nhật thì con lại nói thành "su-páp-pự", lại còn hét rất to ở giữa đưòng nữa, tay thì giơ ra chặn kiểu như là bắt người khác phải dừng lại ấy. Rồi "ji-ten-sya" (xe đạp) thì Chép cũng thấy khó phát âm, toàn nói thành "zin-zin-sya" thôi.

Còn nhiều những từ khác mà Chép nói chưa chuẩn, nghe thì thấy ngộ nghĩnh, nhưng muốn sửa cho con mà vẫn chưa được. Có lúc Chép hứng lên tuôn ra 1 tràng dài, đủ các từ lẫn lộn nhau, thì đợi Chép nói xong, papa quay sang hỏi mẹ "mama, dịch hộ cái". Nhiều lúc mama cũng chịu, chả "phiên dịch" nổi xem con nói gì, khổ thế đấy.

Không hiểu lớn hơn nữa thì Chép có tự sửa được cái tật nói ngọng này không nhỉ. Anh Trí ở nhà hồi 2 tuổi cũng ngọng líu ngọng lo, mà toàn ngọng kiểu mất phụ âm đầu "em ép àm ì ấy" thì có nghĩ là "em Chép làm gì đấy". Thế mà bây giờ anh Trí cũng nói năng ngon lành rồi. Mẹ mong đến ngày con trai có thể nói chuyện được với mẹ thật nhiều.

1 comment:

Anonymous said...

E Kamo cung noi ngong day. Con lon thi bao la con...on. Bac Long thi goi la bac ...ong. Hoi be ko ngong lam ma cang lon cang noi ngong ghe. Me KM dang lo KM lai noi ...giong ....Ha tay cua bo Duc day. Hien nay thi chua ro ret nhung co ve lai lai guia Nghe An va Ha Tay roi, hichichic...