Ảnh chụp hôm họp mặt các cựu thành viên của Kyoto ở nhà hàng Sen. Cô ca sĩ biểu diễn tối hôm ấy bế Chép lên thơm để chụp ảnh. Chép thích xem cô biểu diễn lắm, nhưng không thích chú ca sĩ hát cùng.
Không phải là Chép đi nhà trẻ rồi được cô giáo cho Phiếu bé ngoan đâu nhé. Chép không hề đi nhà trẻ, thế mà vẫn được Phiếu bé ngoan. Thế mới lạ. Hoá ra là khi Chép cùng các bạn hàng xóm (chưa đến tuổi đi mẫu giáo) đang mon men chơi ở nhà trẻ, không chỉ chơi ở ngoài mà còn tìm cách chui vào trong sân để chơi, thì chú bảo vệ "xin" được cô giáo 2 cái phiếu rồi cho Chép. Chép chả ngoan gì, đã "không phận sự" lại còn chui trộm vào nhà trẻ, thế mà chú bảo vệ chả mắng, lại còn thưởng thêm cho 2 cái Phiếu. Thích thế chứ. Chép chả hiểu 2 cái Phiếu ấy ý nghĩa là thế nào, nhưng vẫn cứ cầm khư khư đem về nhà đưa cho mẹ xem.
Dạo này con trai càng ngày càng bắng nhắng, cứ như hề ấy. Không hiểu sao nhớ được từ okoru (cáu) mà trước đây mama chưa hề nghe thấy con nói bao giờ. Rồi thấy mặt mẹ hơi nhăn 1 tí thì kêu "mama, okottara akan ze" (mama không được cáu đâu). Sau đó lại còn tự làm bộ mặt nhăn nhó giống như của mẹ nữa chứ. Từ sau đó trở đi lại thỉnh thoảng bắt mama làm bộ mặt cau có để Chép nhìn và bắt chước. Mặt cau có, mặt cười rồi lại chuyển sang mặt cau có. Đúng là thằng hề.
Tự nhiên Chép mọc 1 cái nốt ruồi ở cạnh mép, các bà ở quê bảo là "nốt ruồi ăn tham" (ôi, con mà tham ăn thì mama chả lại mừng quá ấy chứ). Mama thấy Chép soi gương thì chỉ cho con nốt ruồi, Chép nhắc lại "nút rùi". Rồi Chép chỉ lên mặt mẹ bảo mama cũng có "nút rùi", rồi còn đếm được 3 cái nữa. Chép nhìn sang papa, thấy 1 cái to uỳnh gần mũi thì nói ngay, "ô~ki"(to quá), rồi "kawai nai" (không đẹp, nhưng Chép nói hơi bị sai ngữ pháp 1 tí). Papa tức lắm. Mấy hôm sau Chép bảo mama là ở lưng có cái "nút rùi" ỉtai lắm (đau lắm). Mama vạch lưng lên thì hoá ra là cái mụn nước (Chép vẫn còn vài cái mụn chưa khỏi hẳn). Con so sánh cũng tài thật, cái mụn gì cũng là "nút rùi" hết.
Lại nói chuyện so sánh. Chép hay so sánh lắm. Ở Nhật nhìn thấy cái ăngten tivi trên nóc nhà người ta thì con bảo là giống con tonbo (chuồn chuồn), nhìn con run to chui ra mặt đất lúc trời mưa thì con bảo là udon (1 loại mì sợi to của nhật). Mấy hôm nay thì đi tè, thấy nước mầu vàng vàng lại hơi có bọt thì bảo là giống bia của ông ngoại uống. Con với cháu thế đấy, vô lễ quá.
Mấy hôm nay con chịu khó nói tiếng Việt lắm, bảo nhắc lại từ nào là nhắc lại ngay. Có nhiều từ mama cũng chẳng biết là con nhớ từ lúc nào: "ối giời ơi", "cái gì đấy", "đây rồi". Cứ đà này thì nếu cả nhà mình về VN là mama yên tâm rồi.