Thursday, October 23, 2008

Về nhà thật là sướng

Về nhà mama thấy sướng thật. Chép thì ông chăm, đưa đi dạo, Khanh thì bà bế, nấu cho ăn. Rồi đi chợ, nấu nướng, giặt giũ mama cũng chẳng phải làm. Thật chẳng bù cho những ngày "đầu tắt mặt tối" ở bên "nước tư bản" kia. Đúng là về nhà sướng thật.

Rồi thích món gì là có món đấy. Để xem từ hôm về mama đã được ăn món gì rồi nhỉ: bánh cuốn này, trứng vịt lộn này, xôi ngô, xôi xéo này, rồi cả món thịt cầy nữa. Thực ra là vẫn chưa ra quán xá ăn lần nào, toàn mua về nhà thôi. Ra đường ngồi ăn sao tự nhiên thấy ngại thế. Đội mũ bảo hiểm, đeo khăn bịt mặt, phóng xe máy mãi mới vào được trung tâm thành phố, rồi nào là tắc đường, khói bụi nên tự dưng chẳng thấy muốn dừng lại hàng nào ven đường để ăn bát miến lươn hay bát phở bò như hồi xưa nữa.

Nói chung là trừ những lúc hơi khó chịu một tí vì phải nghe tiếng nhà hàng xóm hát karaoke quá to vào đêm khuya, hay hàng sáng phải nghe cái nhà trẻ ngay đối diện nhà bật nhạc bài Lasting on my mind cho các cháu tập thể dục, hay những lúc ra đường phải hít khói bụi,... thì về nhà vẫn thấy sướng. Sướng vì được ông bà chăm sóc, được đi gặp bạn bè tán gẫu, được buôn dưa lê qua điện thoại, được giở những quyển album cũ ra xem lại ảnh ngày xưa, được bật tivi lên nghe thời sự trong nước và ngoài nước, được giở vài tờ báo và tạp chí ra xem (nhưng thực ra là chỉ xem ảnh chứ chả thấy hứng thú đọc bài nào), được chiêm ngưỡng cái giá sách mà các cô em vẫn liên tục cập nhật những quyển đang hot, từ Phạm Xuân Ẩn, điệp viên hoàn hảo, cho đến Phải lấy người như anh, hay Nhóc Nicolas mà mình chưa biết là bao giờ có thể cầm lên mà đọc được.

Về nhà thật sướng và mama vẫn đang cố gắng enjoy những ngày còn lại đây.

No comments: