Sunday, November 30, 2008

Chuyện anh Chép

1. Mẹ nằm ru con ngủ, hát đủ các bài thiếu nhi. Bài nào nhớ được là hát ngay. Đang cất giọng hát "Ba thương Kiên vì Kiên giống mẹ. Mẹ thương Kiên vì Kiên giống ba..." thế là ông con nói ngay: "cả em Khanh nữa chứ". Mama đành phải hát lại "Ba thương Kiên và a-ka-chan, mẹ thương Kiên và cũng thương a-ka-chan..." nghe ngang ơi là ngang.

2. Em Khanh mà khóc thì thế nào mama cũng nói "mẹ đây" rồi chạy đến. Hôm nay thấy em khóc, anh Kiên bảo "mẹ đây" trong khi vẫn đang lúi húi nghịch đồ chơi. Có lần thì lại bảo "Kiên đây" rồi chạy đến với em. Những lúc đấy thì ra dáng ông anh ra phết.

3. Papa đang dỗ em Khanh khóc, nhưng mãi em vẫn chưa nín. Kiên bảo với mẹ: "akachan bảo là không cần mama, akachan chỉ cần mẹ thôi" để mẹ vào với em.

4. Kiên thấy móng tay của bà dài, lại sơn màu đỏ đỏ, cậu nhìn lạ lắm, rồi kêu sợ, bảo bà giống ôkami (con sói). Kiên sờ cái mũi của mama thấy nhọn nhọn, con bảo là mama giống obake (con ma). Con với cái so sánh thế đấy.

5. Papa dậy Kiên là "dì Thu thì thấp, bé, đen. Dì Hương thì cao, to, béo" Thế là ông con cứ nhắc đến dì Thu thì "bé, đen", dì Hương thì "cao, to", vừa nói vừa dơ 2 tay ra kiểu như là to lắm ấy.

6. Đọc cho Kiên nghe chuyện "Con sói là 7 chú dê con", đến đoạn con sói chìa tay đen đen ra nên các chú dê không tin đấy là mẹ vì tay của mẹ trắng cơ. Thế là mama chỉ tay Kiên bảo tay Kiên cũng đen nhỉ. Kiên nhìn tay 1 lúc rồi bảo là đen, nhưng vẫn thấy không được thoải mái, nên lật cho mama xem lòng bàn tay, rồi bảo "nhưng chỗ này trắng này".

Tạm thế đã nhé. Mama phải đi nấu cơm cái đã.

No comments: