Friday, March 28, 2008

Chuyện góp nhặt về anh Chép

Ai cũng là bố bạn Papu-chan
Ở lớp của Chép có bạn Papu-chan đến từ Mali, châu Phi. Bạn ấy da đen lắm (tất nhiên rồi), rất cao và khoẻ nữa. Chép chơi rất thân với bạn ấy (không biết có bị bạn ấy ẩn cho ngã phát nào không). Về đến nhà là Chép kể chuyện "papu-chan thế này, papu-chan thế kia" mà nhiều khi mẹ chả hiểu gì cả. Cứ thấy bố bạn papu-chan đến đón là Chép nói ngay "papu-chan no otosan" có nghĩa là "bố của papu-chan kìa". Thế nhưng đối với Chép thì bố của bạn papu-chan không chỉ có 1. Ở khu nhà Chép ở có 1 gia đình đến từ châu Phi (chẳng nhớ là nước nào nữa). Mẹ rất hay nói chuyện với bà mẹ của gia đình ấy, vì cùng có mối quan tâm chung là con cái. Chép mà nhìn thấy ông bố của nhà đấy là thế nào cũng hét lên "papu-chan no otosan". Mà lại còn nói đi nói lại, nói rất to nữa. Ngại ơi là ngại. Còn hôm nọ đang ngồi xem tivi, thấy có 1 ông da đen nhẻm, Chép cũng chỉ tay nói ngay "Papu-chan no otosan này" làm bố mẹ cứ ngồi cười bò ra.

Tất cả là của Chép
Chép cứ hay đòi cái nọ cái kia, mà đã đòi là đòi cho bằng được. Những lúc đấy papa thường nói với Chép thế này "Zenbu wa papa no" (tất cả mọi thứ là của papa), rồi vừa nói papa vừa vòng tay 1 vòng, cố tình chạm vào đầu Chép 1 cái. Được vài lần thì Chép cũng không vừa. Chép cãi lại ngay "zenbu wa Kien-chan no" (mọi thứ là của Kiên), rồi cũng vòng tay chạm qua đầu bố mới chịu. Cái giọng thì nghe đến buồn cười, vẻ mặt thì rất tức tối.

Công bằng và nguyên tắc
Trước khi ra khỏi nhà, papa thơm Chép 1 cái để đi, nhưng Chép chỉ tay sang phía mama rồi bảo "mama mo" (nghĩa là papa phải thơm cả mama nữa). Papa thơm mama rồi, chuẩn bị đi thì Chép lại bảo "akachan mo" (nghĩa là papa phải thơm cả akachan nữa). Thế là có vội đến mấy thì papa cũng phải vào nôi của em Khanh thơm em Khanh 1 cái thì anh Chép mới cảm thấy hài lòng để cho papa đi. Đấy, anh Chép "dậy" papa phải biết yêu tất cả mọi người trong nhà bằng nhau, chứ không được yêu Chép nhất đâu đấy.
Đã từ lâu lắm rồi, có lẽ là từ hồi anh Chép bị thuỷ đậu, sợ lây sang mama nên mama không được nằm cạnh anh Chép để ru anh Chép ngủ, mà chỉ có papa được nằm cạnh anh Chép thôi. Rồi đến khi có em Khanh thì mẹ "phụ trách" em Khanh, còn papa đảm nhiệm luôn việc cho Chép ngủ, nên gối của papa đặt cạnh gối của anh Chép. Nhưng hôm nào papa đi làm thêm buổi tối thì mama nằm vào gối của papa để ru Chép ngủ. Thế là Chép nói ngay. Chép bảo "gối này không phải của mama đâu, của papa đấy, gối của mama ở kia cơ mà". Mẹ cứ phải giải thích mãi là "mama chỉ nằm đây 1 lúc thôi, tí nữa papa về thì papa sẽ nằm cạnh Chép" thế thì anh Chép mới chịu để cho mama nằm cạnh. Một lúc sau thì Chép mới quàng tay ôm cổ mama và để cho mama ru ngủ.

(còn nữa)

No comments: