Sunday, March 30, 2008

Chia tay gia đình bạn Sakura

Thứ 7 cả nhà mình sang nhà bạn Sakura chơi. Đây là lần đầu tiên Chép và Mai Khanh gặp bạn Sakura và cũng phải nói lời chia tay với bạn Sakura luôn vì ngày 31/3 là cả gia đình bạn Sakura sẽ dời Kyoto để về Bangladesh rồi. Bố bạn Sakura thì học cùng trung tâm với mẹ, và cũng ngồi cùng phòng luôn. Từ khi biết mẹ bạn Sakura và mẹ cùng có em bé thì cả 2 lại có thêm 1 mối quan tâm chung để chia sẻ. Nhưng mẹ bạn Sakura cũng vất vả lắm, vì từ trước khi sinh mấy tháng là mẹ bạn ấy đã phải nằm viện suốt để giữ thai. Rồi đến tuần thứ 32, do có dấu hiệu không tốt nên bác sĩ đã phải quyết định mổ để bạn ấy ra ngoài sớm trước mấy tuần liền. Và vi sinh sớm nên bạn ấy cũng phải nằm viện 1 mình thêm mấy tuần nữa. Lúc đó mẹ bạn ấy hàng ngày phải đi từ nhà đến bênh viện để cho bạn ấy ti, nhưng buổi tối thì bạn ấy phải ở lại một mình. Thương bạn ấy quá. Nhưng bây giờ bạn ấy khoẻ rồi, trông bạn ấy rất đáng yêu. Có điều là ban ngày thì bạn ấy ngủ ngon lành, nhưng ban đêm lại không chịu ngủ tí nào cả, nên bố mẹ bạn ấy cứ phải thay nhau bế, đặt nằm xuống thì thế nào bạn ấy khóc ngay. Tên thật của bạn ấy thì dài lắm, mẹ chẳng nhớ, nhưng bạn ấy còn có 1 nickname khác đọc là sóp-nô (tiếng Bangladesh nghĩa là giấc mơ) vì bố mẹ bạn ấy bảo có được bạn ấy như một giấc mơ vậy. Nhưng mẹ hay gọi bạn ấy là Sakura vì tên ấy dễ nhớ, để kỷ niệm mùa sakura khi bạn ấy chào đời ở đây.

Trông bạn Sakura nằm ngủ ngon lành chưa này. Nhưng chỉ đặt bạn ấy xuống để chụp ảnh 1 tí thôi rồi lại phải bế lên ngay, vì bạn ấy không chịu nằm ngủ trên giường. Chả bù cho bạn Khanh thì cứ phải nằm suốt, chả được bố mẹ bế mấy nhỉ.

Khanh nằm cạnh bạn Sakura sao trông to thế không biết, cái mặt thì cứ phị phị ra. Papa bảo "trông chẳng xinh tí nào"

Anh Chép chụp cùng mẹ và cô Dewi- người Indonesia. Cô Dewi cứ khen Chép trông cute quá.

2 mẹ con bạn Sakura này. Bố bạn ấy thì vừa ghé qua nhà mình chơi rồi phải đi rồi. Mẹ bạn Sakura còn làm món chè hoa quả truyền thống của Bangladesh để mời mọi người nữa. Chép cũng thích lắm, nhưng chỉ ăn mỗi chuối thôi.

Lúc mẹ đang viết những dòng này thì gia đình bạn Sakura đang trên máy bay rồi. Tạm biệt nhé. Bạn Khanh bằng tuổi Sakura mà, nên chúng mình và bố mẹ chúng mình sẽ không quên nhau đâu. Nhất định chúng mình sẽ liên lạc với nhau nhé.

No comments: