Friday, March 21, 2008

Gặp lại Shimako sensei

Không ngờ cả nhà lại có dịp gặp lại cô Shimako.
Chủ nhật tuần trước, trời nắng đẹp, cả nhà lại rồng rắn 2 cái xe đẩy đi dạo. Đang dừng ở trước cửa siêu thị Nakamura mua takoyaki thì thấy cô dựng xe để chuẩn bị vào siêu thị. Thế là bố mẹ bế Chép chạy đến chỗ cô, còn xe của em Khanh thì cứ để bên kia đường. Tất nhiên là cô vẫn nhớ Chép rồi, thế mà Chép chẳng nhớ cô gì cả. Chép quên cô hoàn toàn, thế mới chán chứ. Cô khen Chép lớn quá, béo ra nữa. Cô vẫn nhớ ngày xưa Chép ăn khoẻ lắm. Mẹ khoe là bây giờ Chép vẫn ăn khoẻ như thế, hihi. Rồi mẹ còn "khoe" thêm với cô là cả nhà mới có thêm em bé nữa. Cô tròn mắt ngạc nhiên hết sức, rồi cô được dẫn đến chỗ em Khanh đang nằm. Cô vẫn còn nhớ ngày trước anh Chép cũng dùng cái khăn mà em Khanh đang đắp bây giờ. Cô bảo chắc cả gia đình hạnh phúc lắm. Nói chuyện 1 lúc mà mẹ cũng chẳng kịp hỏi xem công việc của cô bây giờ ra sao. Cô Shimako đã nhiều tuổi rồi mà lúc nào cũng có kiểu chào cúi gập người rất thấp và cúi rất lâu, làm cho mẹ Chép cứ thấy ngại ngại thế nào ấy. Vẫn biết đấy là cách chào của người Nhật nhưng không thể nào bắt chước được.
Mới khoảng 1 năm không gặp cô mà đã thấy cô già đi rất nhiều. Vẫn mái tóc bạc ấy, vẫn dáng người ấy nhưng trông cô có vẻ không còn nhanh nhẹn như trước nữa. Đôi mắt cô không còn sáng như trước, nước da của cô hơi có vẻ như nước da của một người vừa ốm dậy. Không hiểu cô có gặp vấn đề gì về sức khoẻ không mà cô lại yếu đi nhanh thế. Gặp lại cô thấy vui nhưng thấy cô yếu đi thế này lại thấy buồn buồn. Mà cũng không biết cô đã về hưu chưa. Mẹ tệ thật, toàn nói linh tinh chuyện gì mà chẳng kịp hỏi cô gì cả.

No comments: