Tìm được chỗ ngồi xong thì phải ăn tối đã. Ăn xong trước khi trời tối. Vì tối thì chẳng nhìn thấy cái gì nữa. Anh Chép sau khi đã lót dạ bằng mấy miếng chip potato thì chén sang xúc xích, rồi cơm hộp. Nhưng cơm hộp thì Chép chẳng ăn cơm, mà chỉ ăn 1 ít thức ăn thôi, rồi tráng miệng bằng nho. Em Khanh thì "giải quyết" xong 1 bình sữa ngon lành. Ăn uống xong xuôi thì cũng là lúc pháo hoa bắt đầu.
Ban đầu thì pháo hoa bắn rời rạc, chưa đẹp lắm, nhưng được 1 lúc thì bắt đầu bắn hàng loạt. Tới mức mà cứ mỗi khi kết thúc 1 màn pháo hoa đẹp là mọi người vỗ tay rào rào. Nhưng chán 1 cái là những người ngồi phía trước cũng chẳng biết ý gì cả, cứ đứng lên xem, làm nhà mình ở đằng sau nhiều khi chỉ nhìn thấy đầu.
Chép thì lúc đầu cũng thấy thích lắm. Lần trước ở nhà đốt pháo hoa bé tí ti, còn ở đây pháo hoa to đùng, sáng rực, đủ màu sắc, đủ hình thù. Nhưng đến lúc pháo bắn nhiều, tiếng nổ hơi to thì Chép kêu sợ, có lúc còn hơi mếu mếu khóc nữa. Mama cứ phải dùng tay bịt tai cho Chép đỡ sợ. Bịt tai vào Chép cũng thấy đỡ sợ hơn. Còn em Khanh thì cứ mở mắt thao láo nhìn. Chắc thấy pháo sáng lạ quá. Mama cứ phải trông cả 2 anh em như thế, tay thì bịt tai cho anh Chép, tay thì quạt vì nóng. Papa thì mải chụp ảnh rồi, chả nhờ được cái gì. Chụp thì nhiều lắm nhưng ảnh đẹp thì đếm được trên đầu ngón tay. Dưới đây là vài bức trông còn khả dĩ 1 tí.



Anh Chép hôm nay diện 1 bộ jimbei này. Lần đầu tiên đấy. Trông ra dáng 1 boy Nhật không. Mà hôm nay anh Chép hơi bị giỏi nhé. Anh Chép đi bộ suốt. Đi từ nhà ra ga, rồi đi bộ ở ga vì phải chuyển tàu, rồi lại đi từ ga đến chỗ bắn pháo hoa nữa. Mà không phải gần đâu nhé. Đến 8h30 là pháo hoa kết thúc, tổng cộng là bắn khoảng 10,000 phát trong vòng 1 tiếng. Nhưng cả nhà chưa về ngay vì tắc đường, không thể nào chen nổi. Quyết định ngồi lại vừa chờ, vừa nghỉ ngơi của papa quả là 1 quyết định đúng đắn. Trong lúc ngồi chơi, anh Chép còn kịp chén thêm 1 cái bánh kem to, rồi chạy nhảy khắp nơi. Mama thì đã thấy mỏi chân lắm rồi mà anh Chép vẫn cứ hò hét, chạy nhảy. Đến 11h cả nhà mới ra ga để về. Người đã vãn hẳn rồi, nên chỉ chờ 1 tí là được lên tàu. Anh Chép vẫn không tỏ ra buồn ngủ gì cả. Lại còn vừa đi vừa hát nữa chứ.
Về đến nhà là 12h đêm. Cả nhà đi ngủ luôn vì mai anh Chép còn phải dậy đi nhà trẻ nữa. Không biết anh Chép có dậy đúng giờ được không.

1 đêm pháo hoa đầu tiên của cả 2 anh em.
No comments:
Post a Comment