Tuesday, August 26, 2008

Con trai bé bỏng

1 tuần trước, bố mẹ đến xem con trai tắm pool ở nhà trẻ. Tắm pool thường được các cô tổ chức vào tháng 7, tháng 8, lúc nóng nhất của mùa hè. Và trong dịp này thì bố mẹ được đến xem con tắm trong khoảng 9h30 đến 10h30 sáng. Nhưng không được đem theo máy ảnh hay camera (vì chắc sợ vi phạm đến privacy, nhưng papa thì bảo chắc các cô quy định thế để còn chụp ảnh bán cho phụ huynh kiếm tiền, papa thì lúc nào cũng chỉ được cái hay nghĩ linh tinh).

Chép thích tắm và nghịch nước lắm. Ở nhà mà tắm bồn thì chẳng bao giờ tự giác ra khỏi bồn đâu. Bố mẹ toàn phải dụ dỗ, nào là "lên xem Tôm và Jerry", hay "lên mama cho ăn cái này ngon lắm" đến mỏi cả mồm mới chịu lên. Dạo này còn đỡ chứ hồi trước là còn gào lên khóc lúc bị bắt ra khỏi bồn tắm. Chép thích tắm thế nên trước khi đi bố mẹ nghĩ là sẽ được xem Chép "biểu diễn" nhiều trò hay ho đây. Chắc hẳn là cậu sẽ khoái trí vùng vẫy, vì hôm nay Chép được tắm ở 1 cái bể bơi to lắm, chứ không phải như cái bồn tắm bé tí ở nhà. Lại còn được tắm ngoài trời nữa chứ.

Thế mà không phải vậy. Vừa nhìn thấy bố mẹ lấp ló ở phía ngoài là Chép đã mếu máo rồi từ dưới bể bơi chạy lên phía bố mẹ. Bố mẹ ở phía ngoài hàng rào, chứ không phải đứng cạnh nên chỉ thò được tay vào dỗ dành Chép. Nhưng Chép lại càng khóc to hơn. Nước mắt nước mũi dàn giụa. Mọi hôm thì nói nhiều thế mà hôm nay chẳng nói được từ nào, chỉ có khóc. Bố mẹ cũng hơi bất ngờ khi thấy con trai như thế này. Mọi hôm Chép vẫn chơi với các bạn và cô vui vẻ lắm mà. Trò gì ở nhà trẻ Chép cũng tham gia hăng hái lắm. Thế mà hôm nay, trong lúc các bạn và cô nghịch đủ trò dưới nước thì Chép lại đứng trên bờ khóc lóc thảm thiết. Các cô dỗ thế nào cũng không chịu xuống. Cô Azuma phải đi đến tận nơi đưa Chép xuống bể, rồi cho cưỡi lên lưng cô để cô chở đi, thế mà vẫn không thôi khóc. Khóc lâu quá thì cứ vừa khóc vừa nấc lên. Nhìn con đến là tội nghiệp. Mama vừa thấy thương con, vừa nghĩ sao con lại yếu đuối quá vậy. Là con trai mà nhìn thấy bố mẹ bên cạnh là đã khóc sướt mướt rồi. Mama thích nhìn thấy con nô đùa vui vẻ cùng với các bạn cơ mà.
Đứng thêm 1 lúc vẫn thấy con trai khóc ở dưới bể mà chưa chịu nín, bố mẹ đành đứng khuất ra 1 góc cho con khỏi nhìn thấy, nhưng thỉnh thoảng vẫn ngó vào xem. Được thêm 1 lúc nữa thì bố mẹ đành quyết định thôi không xem nữa, vì con trai vẫn đang khóc lắm. Mama thì đạp xe về, còn papa vẫn cứ đứng cạnh cái xe chưa chịu đi. Chắc papa muốn chờ thêm 1 lúc nữa. Sau đấy thấy papa kể là Chép mãi mới nín khóc nhưng cũng chẳng chịu chơi gì.

Rồi mama cứ nghĩ mãi không hiểu tại sao con trai lại như vậy. Con tủi thân vì mãi hôm nay bố mẹ mới đến xem con tắm chăng. Vì khoảng tuần trước, cô Ishii bảo Chép hình như ghen tị (urayamashii) khi thấy mẹ bạn Papu-chan đến mà không thấy bố mẹ mình đâu. Bố mẹ cũng định đi nhiều lần rồi, nhưng cứ chần chừ mất bao nhiêu lâu. Hay dạo này ở nhà trẻ có chuyện gì làm con không vui, thấy bố mẹ đến thì con tủi thân?

Mama định sẽ nói chuyện với cô của Chép nhưng cũng phải mất đúng 1 tuần, đến hôm nay mama mới gặp được cô. Vì hôm thì lúc mama đến đón Chép, cô phụ trách đã về mất rồi, hoặc là sáng ra đến nhà trẻ thì chẳng có nhiều thời gian mà tìm gặp được cô. Cô bảo là tại Chép nhìn thấy bố mẹ nên mới thế thôi, chứ mọi hôm Chép thích tắm pool lắm, bảo lên còn không chịu cơ. Tại Chép muốn làm nũng bố mẹ ấy mà. Cô bảo Chép mới có 2 tuổi rưỡi thôi nên ở độ tuổi này vẫn còn bé, hay làm nũng kiểu như vậy. Hoá ra con trai của mẹ vẫn còn bé lắm, vẫn có quyền được làm nũng mà. Thế mà mama cứ nghĩ con là con trai thì phải nên rắn rỏi mới phải. Cũng chưa đến lúc phải không con. Đấy cũng chẳng phải là sự "yếu đuối" như mama đã nghĩ, mà là biểu hiện bình thường rất tình cảm của 1 đứa bé vẫn còn bé lắm, vẫn cần sự chở che bao bọc của bố mẹ mà thôi. Rồi sẽ đến 1 lúc nào đấy con sẽ trưởng thành, con sẽ vững vàng khi phải xa bố mẹ, không khéo đến lúc đấy mama lại khóc cũng nên, con trai nhỉ.

No comments: