Friday, August 1, 2008

Nhật kí những ngày papa đi vắng (tiếp)

Ngày thứ năm: các con biết thương mẹ
Đi bộ đến trường mấy hôm liền nên anh Chép quen rồi. Hôm đầu tiên thì phải có kẹo mới chịu đi, rồi còn ăn vạ bắt mẹ đi đường khác. Hôm sau thì vẫn phải có kẹo, nhưng đi ngoan lắm. Hôm sau nữa thì không có cả kẹo, nhưng vẫn đi ngoan, đến chỗ nào ngã tư, ngã ba còn bảo mama là "không đi đường này đâu nhé". Thế có kinh không. Đến chiều về con trai cũng ngoan nữa. Biết chơi với em Khanh này. Lúc em đang khóc gắt ngủ thì anh Chép ra phòng ngoài nằm khểnh chờ, chứ không làm phiền em như mọi lần. Em Khanh hôm nay cũng ngoan lắm, biết ngủ sớm để mẹ còn dọn dẹp. 2 con của mẹ ngoan quá. Thực ra cả ngày hôm nay mama thấy người mỏi nhừ, rất mệt, chẳng làm được việc gì cả, cứ như là sắp thấy cái giới hạn của sự cố gắng, sắp nổ tung ra đến nơi ấy. Mà sao cái sức mình kém thế nhỉ. Mới có mấy hôm trông con 1 mình mà đã mệt mỏi, kêu ca. Đến chiều, không chịu nổi nữa, đành phải về nhà sớm 1 tiếng để nằm nghỉ. Thế mà đến chiều tối, thấy 2 con ngoan hơn mọi hôm, tự dưng mama thấy hết mệt. Ôi, con cái, nhiều khi các con rút hết sức lực của mẹ, nhưng chính các con lại là nguồn sức mạnh của mẹ đấy (tự nghĩ ra cái câu này, đọc lại cứ ngồi cười cười).

Ngày thứ sáu: anh Chép hư???
Sáng nay, sau khi đã sắp xếp các thứ ở nhà trẻ cho 2 anh em, mama đang chuẩn bị về thì nhìn qua cửa kính thì tự nhiên thấy Chép và ban Itchi đánh nhau, chẳng hiểu vì lý do gì, Chép thì mặt lì ra còn Itchi thì mếu máo, nước mắt vòng quanh. Lẽ ra là mama đã đi về luôn rồi, nhưng lại nhớ ra là quên chìa khoá nhà trong túi để ở ngăn quần áo của Chép, thế là lại phải quay vào. Itchi thấy mẹ bạn Kiên thì lại gần để ăn vạ, ý muốn nói là bị Kiên đánh, trông đến là tội nghiệp. Mama cũng an ủi mấy câu, nhưng cô giáo bảo không cần phải vậy, vì lỗi là từ cả 2 phía. Bạn Itchi này là nghịch lắm. Từ bé 2 đứa đã chơi thân với nhau rồi, không hiểu dạo này sao lại hay tranh giành nhau thế, chẳng đứa nào chịu đứa nào. Mama lấy chìa khoá xong, vừa bước được vài bước ra cửa thì lại thấy Chép xông vào đánh bạn Ta-chan, chỉ vì bạn ấy tự nhiên động vào cái đoàn xe mà Chép đã xếp được từ lúc nãy. Ôi, con trai tôi, trong có vài phút mà con đánh nhau với 2 bạn. Sao dạo này con lại có cách xử sự như vậy. Mama không tiện nói chuyện với cô giáo lúc đấy, nhưng cô bảo mama cứ về đi, không sao cả đâu.
Đến chiều, hỏi cô thì cô bảo Chép đang trong giai đoạn phát triển như vậy. Tranh giành đồ chơi với bạn bè, cái gì cũng bảo là "của Kiên". Chắc phải có thêm thời gian thì con trai mới học được cách nhường đồ chơi cho bạn bè. Trên đường về, mama cũng nhắc nhớ Kiên về chuyện này, thấy con cũng gật đầu, nhưng không hiểu là có hiểu hết những gì mama nói không.
Hôm nay cô giáo còn phàn nàn là Kiên không chịu ngủ trưa, trong lúc các bạn ngủ hết thì lại chạy lung tung, mặc dù buổi sáng đã tắm pool và vận động nhiều. Chắc là tại buổi sáng cả nhà 8h mới dậy, nên Kiên không thấy buồn ngủ rồi. Lại phải nhắc nhở thêm con trai lần nữa. Lại thấy gật đầu, mồm thì à ừ. Không biết hôm sau có tiến bộ hơn không.

No comments: