Tuesday, July 8, 2008

Làm thế nào để giáo dục ý thức cho con?

Con trai của mama đã được 2 tuổi 6 tháng rồi. Chẳng mấy chốc mà con sẽ bước sang tuổi thứ 3. Người ta bảo trẻ con sau 3 tuổi thì tự nhiên sẽ ngoan hẳn lên, dễ bảo, chứ không bướng bỉnh như cái tuổi lên 2 này. Thế có nghĩa là mama còn phải "chịu đựng" cái tính khó bảo, hay làm trái lời ba mẹ này thêm khoảng 6 tháng nữa con nhỉ.

Dạo này là mama cũng biết kiên nhẫn với con hơn rồi nên con không hay bị la mắng hay ăn đòn nữa. Mà thực ra nói nhẹ nhàng với con lại là 1 cách hay, con có thể không nghe ngay nhưng 1 lúc sau thì sẽ nghe, vì thực ra con hiểu đâu là đúng sai, đâu là cái được làm và cái không được làm, nhưng con không muốn làm theo ngay vì "muốn chứng tỏ cái tôi" của mình, hay muốn khám phá, hay đơn giản là "chỉ không muốn làm theo ngay". Nhưng con thích sự khuyên bảo nhẹ nhàng sau đó.

Hoặc có nhà sư phạm đã từng nói "Trẻ con có thể không nghe lời nhưng chúng sẽ bắt chước". Người làm gương cho con trẻ chính là bố mẹ và những người xung quanh. Chép hay bắt chước 1 số "thói xấu" của bố mẹ như đóng cái cửa bếp bằng chân, để quần áo linh tinh trên giường, thích xem tivi trong lúc ăn cơm, hay kiểu ném đồ chơi từ xa vào thùng của papa. Chép rất hay quan sát cách bố mẹ làm 1 cái gì đó và bắt chước theo, đôi khi còn nhắc nhở nếu bố mẹ quên, như tắt đèn trong khu vệ sinh, đóng cửa khu vệ sinh, hay để đồ vào đúng vị trí.

Giáo dục ý thức từ bé cho con là điều quan trọng. Ở nhà trẻ con đã được học từ việc rửa tay trước khi ăn, ngồi ăn đúng chỗ, lau tay đúng vào khăn của mình, lau chỗ mình làm bẩn, để sách vào nơi quy định sau khi xem xong, cất đồ chơi đúng chỗ sau khi chơi xong, tự mặc quần áo, tự có trách nhiệm đối với những đồ vật của bản thân. Ở nhà thì ý thức của con "kém" hơn thì phải. Bút chì màu thì con vứt khắp nơi, đồ chơi cũng không xếp vào đúng chỗ,... Có lẽ ở nhà trẻ thì con bắt chước các bạn cùng làm, cùng chơi, nhưng ở nhà thì bố mẹ chưa làm vậy để con bắt chước nhỉ? Từ nay để giáo dục ý thức cho con thì mama sẽ phải xem lại ý thức của mình thế nào đã nhỉ. Nghe thì có vẻ to tát nhưng cả nhà mình sẽ bắt đầu từ những việc nhỏ trong sinh hoạt hàng ngày thôi.

Hôm nay mama định viết về những tiến bộ của anh Chép cơ, thế mà chẳng hiểu sao lại viết lung tung sang cái này. Đành phải thay đổi cái subject 1 chút nhỉ.

No comments: