Monday, July 28, 2008

Những ngày tiếp theo...

Ngày thứ hai
Chủ nhật. 2 anh em được nghỉ ở nhà. Nhưng mẹ thì không được nghỉ. Ngày Chủ nhật đối với mama có khi còn mệt hơn cả ngày thường. Nhất là Chủ nhật này lại không có papa nữa.

Sáng ra anh Chép ngủ dậy, câu đầu tiên là "papa wa?" (nghĩa là hỏi papa đi đâu). Vì mọi hôm đi ngủ mà papa chưa về, đến sáng hôm sau ngủ dậy thấy papa nằm cạnh là Chép nói ngay "okaeri" (papa đã về rồi đấy à). Nhưng hôm nay thì chẳng thấy papa đâu cả. Mama phải giải thích là papa đi vắng mấy hôm nữa cơ.

Hôm nay 3 mẹ con ở nhà suốt, chẳng đi đâu. Papa đi vắng nên mama và anh Chép ăn uống cũng linh tinh (papa mà biết thế nào cũng mắng). Bữa sáng: nori và onigiri, bữa trưa: ramen+thịt gà luộc, bữa tối: cơm rang + thịt bò viên rán. Tại cơm nguội còn thừa nhiều quá, mama nấu có 1 tí cơm mà 2 mẹ con ăn mãi không hết.

Hôm nay, mama cũng "đầu hàng" không cho Chép ngủ trưa được. Em Khanh thì đã ngủ rồi mà Chép cứ nhảy uỳnh uỳnh trên giường. Mama buồn ngủ quá, ngủ quên đi mất 20p mà dậy vẫn thấy Chép tỉnh như sáo. Thôi, chả ngủ nữa. Cả 3 mẹ con dậy đọc sách vậy. Hết đọc sách, rồi vẽ tranh, rồi lại xem sách. Thời gian trôi chậm thế nhỉ. Mà chẳng thấy papa gọi điện về. Mãi rồi cũng đến 5h chiều. Mama cho anh Chép đi tắm. Anh Chép tắm là thời gian mama được yên tĩnh nhất, thảnh thơi nhất để làm những việc khác. Vì anh Chép thích ngâm bồn lắm, vừa ngâm vừa rót ra rót vào mấy cái bình nước, bảo là để pha sữa. Trong lúc anh Chép tắm thì mama cũng tắm luôn cho em Khanh. Như thế thì em Khanh cũng sẽ không bị anh Chép giật mất cái khăn để lau người như mọi lần nữa.

Đến tối, phải đánh răng cho anh Chép trước khi đi ngủ. Hôm nay thì mama không đưa papa ra doạ được như mọi hôm rồi. Chép ghét bị papa đánh răng cho lắm, chả hiểu là từ bao giờ. Mam cứ giả vờ đem cái bàn chải ra, rồi nếu Chép cứ ngoây ngoẩy không chịu để mama đánh răng cho, là mama lại nói "papa, onegai" (nghĩa là nhờ papa đánh răng cho Chép đi), thế là Chép "iya iya" rồi để cho mama đánh ngay. Nhưng hôm nay, papa đi vắng, đành phải "giở" chiêu mới thôi "mama đánh răng cho Chép nhé, không con sâu nó chui vào răng đấy, đánh răng để mai mama mua kẹo cho" đủ các kiểu rồi cũng đánh xong được cái răng.
3 mẹ con ngủ lúc nào cũng chẳng biết nữa. 1h30 sáng thì papa gọi điện. Papa đang ở nhà bác Châu bác Giang rồi. Hành lý bị thất lạc nhưng cũng đã được chuyển đến. Tiếc là anh Chép không thức để nói chuyện với papa. Anh Chép đã nghĩ sẵn những điều cần nói với papa rồi đấy. Lần sau papa nhớ gọi vào ban ngày nhé.

Thế là cũng qua được 1 ngày. Thật là dài. Còn những 7 ngày nữa cơ đấy.

No comments: