Saturday, July 26, 2008

Ngày đầu tiên papa vắng nhà

Hôm nay papa lên đường đi Chicago (Mỹ) rồi. Papa đi mà chẳng có mẹ con mình. Hồi trước mama cũng dự định là cả nhà sẽ đi chơi chuyến này đấy, nhưng bài vở của mama trì trệ quá, em Khanh còn bé quá nên đành phải thôi. Chứ nếu cả nhà mình mà đi thì phải đi 2, 3 tuần ấy, chứ đi 1 tuần như papa thì mệt lắm. Nhưng mama vẫn luôn "ấp ủ" một chuyến sang Mỹ chơi, vì có nhà bác Giang bác Châu ở đấy sẽ tha hồ được đưa đi chơi, và vì một nước Mỹ có quá nhiều thứ đáng để xem. Không biết dì Hương có nghĩ như thế không nhỉ.

Nhưng mọi dự định đành phải hoãn lại. Papa đi 1 mình rồi. Giờ này papa đã bay được khoảng gần 3 tiếng rồi đấy. Một chuyến bay rất dài. Không biết papa có mệt không.

Nhưng nếu papa có ở nhà thì chắc chắn sẽ mệt, hihi.

1 ngày không có papa. Mama phải "chiến đấu" với 2 anh em. Mặc dù là thứ 7 nhưng mama dự định đưa 2 anh em đi nhà trẻ rồi lên lab. Sáng ra nào là nấu ăn sáng cho anh Chép, cho anh Chép ăn, tắm cho em Khanh, cho em Khanh uống sữa, thay quần áo cho 2 anh em, chuẩn bị quần áo và sổ liên lạc đem đến trường. Bao nhiêu là việc phải thực hiện trong vòng 1 tiếng đồng hồ. Có papa ở nhà thì papa đã giúp mama hơn 1 nửa số việc đấy rồi. Thế mà bây giờ mama phải làm tất. Chóng cả mặt. May mà anh Chép ăn ramen cũng ngoan. 9h kém 10 mới ra khỏi nhà. Đi bộ đến trường cũng phải mất gần 15p. Nhưng cứ đến đoạn nào ngã ba, ngã tư là anh Chép dừng lại đòi đi đường khác. Vì mọi hôm papa đèo đi bằng xe đạp cứ cho đi lòng vòng, nên anh Chép không chịu đi đường cũ. Trời thì mới sáng ra đã nắng chang chang, đã thế anh Chép còn cứ ngồi xuống không chịu đi, còn kéo tay mẹ đòi rẽ sang đường khác. Mama phải giở ra các chiêu, nào là "đến trường được tắm pool thích lắm, thế hôm qua con tắm pool với bạn nào?", rồi là "ah, đã đến chỗ đèn đỏ rồi, có cái xe vừa chạy qua", rồi là "tiếng con gì kêu đấy nhỉ, ve à? kêu to quá nhỉ". Mãi rồi cũng đến nơi. Chưa gì anh Chép đã mô hôi mồ kê nhễ nhại. Vào sân một cái, thấy các bạn đang nghịch cát cùng cô là sà vào nghich luôn, quên cả baibai mama. Mama đưa em Khanh vào lớp.

Mấy hôm nay thỉnh thoảng em Khanh hơi sốt, có lúc các cô đo được ở nhà trẻ là 38 độ, nhưng về nhà mama không thấy sốt gì cả. Nhiệt độ lên xuống rất thất thường. Hôm nay vừa đến, cô giáo cũng đo luôn thì 38.3. Chả hiểu sao, khoảng 10p sau đo lại thì xuống 37.8. Chắc do trời nóng quá nên nhiệt độ cơ thể lên xuống. Nhưng 37.8 thì vẫn vượt qua mức 37.5 cho phép rồi. Mama đành phải đưa em Khanh về thôi. Thế là chẳng lên lab được rồi. Em Khanh cố gắng lên nhé. Con mà ốm vào lúc này là mama không xoay xở được đâu. Tí nữa 2 mẹ con mình lại đi bộ đến trường đón anh Chép đấy. Lần này 2 mẹ con mình sẽ mua kẹo để thưởng cho anh Chép nhé, để anh Chép còn ngoan mà đi bộ về nhà nữa chứ. Mama phải dùng cái "hạ sách" đấy thôi.

Bây giờ thì mama đang hát bài Hard to say I am sorry (có lẽ phải đổi thành Hard to say goodbye nhỉ), có câu even lovers need a holiday... far away... from each other... của ban nhạc Chicago (trùng hợp phết nhỉ)

Missing you xxx

No comments: